Trời lạnh rùi ,mấy bữa nay meo bận bịu với vụ thi cử cơ mà môi khi qua Lê Lợi hay ngang qua chỗ Chợ Đổ,meo cũng ko quên liếc nhìn mấy cửa hàng quần áo.Con gái mà.con gái muôn đời vẫn là con gái,vẫn sẽ có phan ứng giống nhau trước cái đẹp .
Meo đang tìm một bộ tối màu ,ấm ,trơn thì tốt.Tại meo cũng hơi khó tính.Có hoa văn lại yêu câu này nọ,rắc rối.:))Kì này meo có tiền mà.Có tiền pải khác với ko có chứ :)).Phai mua một bộ mới.Ngắm nghía cho chán đi.Xong rùi mới mua.Hem cóa mua xong lại tiếc đứt ruột.Cỡ thì dễ ,số nhỏ nhất,khỏi cần thử :))).Mỗi cái là ...ko biết là ngoại có thích bộ này ko nữa.Cũng phải...mua đồ cho người nhiều tuổi,khó mà.Tết nè meo cóa học bổng,mẹ thì có máy rùi,suy ra ngoài tiền mua sách,meo sẽ dư ra một số tiền kha khá.Chắc là sẽ đi học.Mà học thì cũng chẳng đủ.Hèm.Thế nên meo tính mua cho bà một bộ mới.:)).Ko biêt là bà có thích ko ?Meo nghĩ mãi mà vẫn chưa nghĩ ra là nên mua cái gì cho ông ngoại.Hì,áo rất khó,2 ông cháu đều thuộc loại ngoại cỡ.Cháu cỡ siêu bé,ông thì ngược lại =).Mà ông bà cũng tre con lắm.Mua ko đều là tị nhau đấy >/<.Tiếp tục nghĩ nào.Lạnh thế này mà được ăn cái gì nóng nóng thì thích nhỉ?Mới nghĩ thui đã thèm rùi. Tự nhiên nhớ cái chăn ấm của ngoại tóa. Haiz...nhiều lúc thấy bản thân mình nó cũng dở hơi lắm cơ.Lớn bằng tần ấy rùi mà vẫn chỉ cóa cái mong ước được rúc vào lòng ngoại cho nó ấm :).Ngủ đi nào.thưc khuy se thành gấu trúc đấy,xấu lắm.Về nhà sẽ bị ngoại mắng cho mà coi.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét