Hôm nay,meo đã sang nói chuyên với ông bà chủ.Tính meo là vậy,làm gì cũng phải đầu cuối .Trước khi đi cũng nên báo cho người ta một câu.Ông bà chủ của meo : kể ra thì cũng tốt.Mà cũng ko tốt lắm.Meo thì dễ tính,hơi trầm,tiếng là nhà họ,mà meo thuê meo cũng chẳng cho họ vào tự do như họ đáng đc hương,tại meo hơi khó tính thì phải,lúc nào cũng kín cổng cao tường.Thành thử nhiều lúc meo ở nhà mà họ lại tưởng meo đi vắng:).
Chuyển nhà mới,có lẽ sẽ tốt cho sức khỏe cua meo hơn một chút.Nhà ở tầng 3,có bếp và công trình phụ riêng một phòng khác,có tới 2 lần khóa thì phải,sao mà bác meo...Nhà trong một khu tập thể,toàn người già,vài hộ trẻ thì cũng có con cái cả rồi.Có vẻ sự hiện diện của môt con mèo trong căn nhà mới khiến họ khá ngạc nhiên.Bởi meo mới là sịnh viên.
-Con có mấy người?
-Dạ con ở môt mình.
Một mình thì sang ở với bà cũng đc,cần gì thuê một căn lớn thế,phí .
M cũng chỉ cười,tại m cũng ko muốn cãi nhau với một người có ý tốt với m.
Mỗi người có một cách nghĩ riêng.Với m: nhà là một nơi quan trọng.Đó là hang ổ cuối cùng của meo khi meo mệt mỏi.Đó là một ko gian riêng của meo.Mà việc chia sẻ ko gian này cho ai đó là một vấn đề: cần suy nghĩ kĩ.Căn nhà mới này giá chỉ bằng một nửa căn nhà cũ của meo,tất nhiên là thời gian thì ko đc thoải mái lắm.Nhưng tiền bạc ko phải là vấn đề và chưa bao h là vấn đề meo quan tâm nhất.Cái meo cần la sự an tâm của bố mẹ.Để bố mẹ ko cần lo lắng cho meo,có thể an tâm làm việc.
Meo ở một mình cũng quen rồi.
về nhà mới,có lẽ meo phải sửa đôi chút.Ở lâu dài,cũng nên sửa cho đúng ý của mình.Meo thì meo ko hi vọng là m sẽ phải chuyển đi đâu nữa.
Ở trung cư thì sẽ ko thể sướng bằng ở nhà riêng dưới mặt đất đc.Cơ mà meo nghĩ : sớm muộn gì meo cũng sẽ phải tự lập.Mà sống tự lập ở thành phố thì khó lòng thoát được cuộc sống ở trung cư lắm.Thôi thì...tập ở cho nó quen.Dù sao,m cũng sướng chán rồi.Một mình một nhà.Trong khi nhà người ta 4-5 người thì cũng chỉ một nhà như m.
Có điều mạng và cáp thì tính sao hen?Hay là lắp 2 trong 1 nhở:))).Xem có cái gói nào như thía hem :))
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét