Vậy là cơ bản đã xong.
Meo đã bảo với bạn rùi.Đứng trước một sự việc : sẽ có 3 hướng.Tùy vào lựa chọn của bạn mà bạn sẽ có những kết quả khác nhau
Nếu bạn chỉ biết trách móc và qui chụp.Cái bạn nhận đc sẽ là im lặng khi tôi đang cáu.Một vài lời giải thích ko đầu ko cuối và bạn cũng ko hiểu.Nếu bạn thực sự là người quan trọng với tôi.Dù tôi cũng đang cáu.Tất nhiên rồi.Chăng ai muốn bị mắng mỏ cả.
Nếu bạn hỏi tôi tại sao tôi lại làm như vây? Tôi sẽ cho bạn lời giải thích.
Nếu bạn hỏi tôi : làm sao bây h? Tôi sẽ cho bạn hướng giải quyết nếu tôi có hoặc ít nhất cũng tìm người mà tôi nghĩ rằng họ có kha năng giúp đỡ bạn.
Bạn bảo tôi và bạn xa cách.Nhưng bạn đã bao h cố gắng hiểu tôi? Hay lần nào cũng chỉ trách móc? Qui chụp?Trong khi tôi luôn luôn cố gắng hiểu bạn.Tha thứ cho bạn.
Tôi ko phải là thánh nhân.Tôi đương nhiên là có thích hoặc ghét một số người.Và lãnh cảm với đa số còn lại.
Bạn nghĩ là trước lớp bạn mắng tôi thì tôi sẽ ghét bạn? Ko hề,trái lại tôi lại rất thich những người dám nói thẳng dám chỉ ra chỗ sai của tôi.Tuy nhiên lần sau bạn có thể góp ý với tôi tế nhị hơn ,gia dụ như khi ko có ai chẳng hạn.Tôi thì vẫn thích người ta giữ cho tôi một chút thể diện.Để tôi ghét bạn,Thì đó phải là một quá trình.Sau rất nhiều sự kiện và rất nhiều hành động của bạn.Tôi ko đánh giá ai qua lời đồn,dư luận.Tôi chỉ nhìn vào một thứ duy nhất : hành động.Thế nhé.Ngay cả khi tôi ghét bạn.Thì bạn vẫn có thể an tâm rằng : bạn vẫn được hưởng quyền lợi chung ở lớp như những người mà tôi thích.Đơn giản vậy thôi.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét