Hôm ny meo vui lém,vì trút đc gánh nặng trong lòng.Hì công việc cũng nhẹ gánh đi bao nhiêu.Phù.Ham hố làm gì những thứ phù dung.
Sau vụ lần này meo nhận thấy bản thân mình cũng mắc sai lầm.Meo ko nên bàn bạc những việc quan trọng qua face mà nên gặp mặt nói rõ.Như vậy mới tránh hiểu lầm.Cũng là bài học nhớ đời về sau.Dù sao thì mình sai thì mình nhận.Xong rùi mình sửa.Chẳng sao cả.Trời cóa sập xuống đã cóa các bợn nam gánh vác.Hì hì.
Một năm mà bà ko gây tai họa lần nào thì bà ko chịu đc hả hả T___T
Có pải tôi muốn thế đâu.T__T
Bà mà còn muốn thế nữa thì tôi đã quẳng bà xuống chân cầu Niệm từ lâu rồi.
Biết rồi khổ lắm nói mãi. :PPPP
Đứng trươc một sự việc sẽ có 3 hướng : một là sao mày ABCXYZ thế,2 là tại sao lại như thế? 3 là phải làm sao bây h?Tùy vào lựa chọn của mỗi ng mà họ sẽ nhận đc những kết quả khác nhau.Có lẽ trong cuộc sống,mỗi người cần có một hội đồng cố vẫn,nơi tập trung những cái đầu lạnh tỉnh táo,khi mà bản thân mình đã hoàn toàn mất phương hướng,và muốn buông xuôi tất cả.
Cảm ơn các bạn.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét