Khi lập ra blog nho nhỏ này,m cũng từng phân vân rất nhiều về quyền riêng tư.Đặt thì chẳng khác gì ngồi tự viết nhật ký.Không đặt thì..nhiều lúc rất là khó chịu.bạn có thể vào blog đọc bài viết của mình,cái đó m ko có cấm các bạn,nhưng dù sao đây cũng là blog riêng tư,nó giống như nhà của mình vậy,đừng đọc một vài bài rồi vội vàng kết luận và đi rêu rao lung tung.Một con người đâu chỉ đánh giá nhau qua vài bài viết.Có khi thân nhau 8-9 năm trời đấy ,có khi vợ chồng sống với nhau mấy chục năm trời đấy,cũng chưa chắc đã giám tự nhận mình đã hiểu hết về nhau.
Mong rằng ai đó có vào blog nho nhỏ này,thì hãy tôn trọng ngôi nhà nhỏ của tâm hồn mình một chút.
Thân.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét