Hôm nay mình đã làm đc 1 việc tốt,cũng cảm thấy vui,tự thưởng cho mình một buổi tối,thư giãn
Tối nay ngồi nghĩ lại những gì mọi ng nói,cũng cảm thấy chột dạ.Cũng ko rõ nữa,chỉ thấy mình hình như đã hơi bị vô tâm,ko để ý tới cảm nhận của ng khác.Như vậy là tốt hay xấu.
Mình cũng ko biết nữa.Một tuần có 7 ngày,5 ngày đi học,4 buổi tối học pháp,2 ngày cuối tuần đa số là về nhà.Còn thời gian đâu mà nghĩ nữa.
Cũng thật là...Từ trước tới h ,mình cung có nhiều bạn thân khác giới thật,mà đa số bọn họ lại khá dị,ít chơi với những ng khác.Thành ra cứ hay bị hiểu nhầm=.=,chứ ng trong cuộc mới hiểu đc là thực ra chẳng có chuyện j cả.
Năm nay hứa hẹn là một năm nhiều sóng gió đây.Mới đầu năm đã bao nhiêu chuyện ko vui.Mình cũng cố làm nốt năm nay,có gì năm sau...haiz...mình cũng chán lắm rồi.Chỉ muốn tập trung vào học cho tốt.Nhìn chị Hoa,rõ thương.Chỉ những ng đa từng cầm tiền mới hiểu:cái chức ấy nó khổ thế nào,thú thực các bạn có cho vàng t cũng chẳng bao h giám làm cái chức ấy,việc thì ko thieu,tai tiếng lại nhiều,mệt óc,chóng già.Nhưng mà thôi,họ ko làm thì chẳng hiểu nổi đâu,mình cũng nhìn rõ bộ mặt bạc bẽo ấy rồi,có lẽ nếu một ngày nào đó mình phạm lỗi thì cũng bị họ công kích,hạ bệ thế thôi.Rõ là con người,...việc của chị hoa làm mình nản quá,đúng là người tốt thường...Nhớ lại năm ngoái chị ấy quá nhân nhượng,một năm chỉ thu có 4 đợt,mà còn thu rải ra,chị bảo thương các bạn,ko phải ai cũng có tiền đóng hết một lượt,nên cố gắng rải ra cho các bạn đỡ khổ.Thế đấy,nhưng mà mặt trái của sự việc này là dễ nhầm,dễ sai sót,chứ thu hết một lượt như năm nay thì ai chẳng làm đc.Đúng là có lòng làm việc thiện mà lại rước nợ vào thân.Giờ thì tốt rồi,có người mới lên thay,quỹ lớp cứ thế mà thu cho đều,mình cũng chẳng muốn can thiệp,lỡ như bạn ý nhân nhượng rồi lại bị nói như chị hoa,thì hóa ra mình hại bạn ấy à.Mình là mình ko quản vụ này,mỗi người phải tự chịu trách nhiệm với hành động của mình.
Sắp đến sn của mẹ rồi,muốn về nhà quá,mẹ chắc đang mong mình.Ko biết nên mua quà gì cho mẹ nhỉ?Ko rõ nữa.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Tư, 2 tháng 10, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét