Người bạn thân thiết nhất của chú là thất bại.
Thất bại???
Ko tin hả?
Ko tin.Chú đang là thạc sĩ kinh tế,lại có nhà ở hà nội.Ai mà tin đc.
Năm 95 chú thi trượt tốt nghiệp cấp 2.
Lúc ấy chắc chú bị người ta nói nhiều lắm
Tất nhiên ,ko chỉ gia đình,mà cả bạn bè.Ai cũng quay lưng lại,coi mình là đồ bỏ đi.
Sau đó thì sao?
Chú ôn thi lại,sau đó thi vào chuyên hóa.Nhưng trượt,năm sau mới đỗ.
Lúc trượt chuyên hóa,chú có buồn ko?
Lúc trượt toán tổng hợp,cháu có buồn ko?
Có chứ,đó là kì thi đầu đời của cháu.Số điểm cực thấp.Cho đến ngày hôm nay cháu vẫn còn nhớ rất rõ điểm số mình đạt đc.
Nhưng cháu vẫn đỗ chuyên tin nguyễn huệ.Vẫn tốt hơn chú nhiều.
Sau đó thì sao?
Sau đó...chú lại thi trượt đại học.
Lại...
Ừ,có những chuyện ko bao h tưởng tượng ra đc,nhưng lại có thể
Chú có ôn thi lại chứ?
Có,nhưng sau 2 năm,chỉ đỗ đc cao đẳng.Chú đi học đc 1 năm,nhưng lại nghĩ đó ko phải con đg chú muốn đi,cuối cùng năm sau chú cũng đỗ vào đại học chú thích.
Con đg của chú gập gềnh hơn cháu tưởng nhiều quá.
Còn nhiều điều cháu ko tưởng tượng ra nổi đâu ,đôi mắt cháu vẫn còn sáng và trong lắm cô bé à.
Ý chú là sao?=.=
Cháu nghĩ cuộc sống này chỉ có học với ăn thôi chắc?
Cháu ko hiểu?
Cháu nhin tay chú xem
Ơ...Sao...
Sao mà nhiều vết trai thế chứ gì?
Là do chú đi cày thuê,kéo gạch thuê,làm thợ nề đấy.Cháu nghĩ chú lấy đâu ra tiền để sống và học ở HN?Ba mẹ chú làm nông dân,mọi việc đều phải tự lực hết.
Xin lỗi..cháu ko cố ý.
Ko sao.Biết lỗi thì đừng có ủ rũ nữa,cháu buồn làm ko khí ở đây cũng trùng xuống rồi đấy.
=))
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét