Thứ Năm, 10 tháng 10, 2013

10-10- 2013

chợt nhận ra rất dễ để mẹ cười,rất dễ để mẹ vui,rất dễ để mẹ hạnh phúc.
Nhưng rất khó để kéo dài niềm vui ấy mãi mãi.Đôi khi chỉ là khoảnh khắc.mãi mãi ghi nhớ từng chút khoảnh khắc đẹp ấy mà thôi:))).Thật tuyệt vời  khi nghe thấy tiếng cười ấy,có lẽ nào hạnh phúc lại gần ta đến vậy?Trong giọng nói vui vẻ của mẹ có chút man mác ngậm ngùi của mình.Hèm,bỏ ra ko ít xiền .ko ít công sưc,cũng cảm thấy xứng đáng.Thôi tháng này thế là hết đi chơi=.=.(Mà thực ra ko pải sn mẹ ,mình cũng chẳng đi chơi,có 1 ngày,mệt,đã ngắm vịnh là pải ngắm 3-4 ngày mới đã chứ, lại vào ngày quốc tang.)
Từng nghe một câu thế này:người con có hiếu ko phải là người nhất nhất nghe lời ba mẹ,mà là người biết giải tỏa những mối lo trong lòng ba mẹ.
Cũng chẳng biết nữa.Chỉ cảm thấy mình vừa làm đc một việc hữu ích.Vui tóa.:)))
Con người mình còn nhiều thiếu xót,cũng ko có điểm gì nổi trội:chẳng xinh,chẳng giỏi,chẳng hợp thời như các bạn.Nhưng đc cái :biết là phải đối xử tốt với những người luôn tốt với mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...