đôi khi nhỏ ko hiểu thực tế và thực dụng cách nhau là bao nhiêu.
Từ lúc còn bé tí teọ bố đã dạy nhỏ biết quý trọng đồng tiền,làm bất cứ việc gì cũng pải suy xét cho thực kĩ.Bố tuy là kĩ sư,là chuyên gia thực đó,nhưng chẳng mấy khi nói nhưng câu rườm rà khó hiểu,cao xa ở đâu đâu.Bố chỉ nói những câu dễ hiểu ,ngắn gọn,xúc tích.Bố thường nói đùa với nhóc Minh:
-Ông không chịu khó làm việc nhà đi.1,1 rồi đó ông à,sau này ê đừng có kêu.
Bố của con đúng là ...thảo nào bao nhiêu cô đổ siêu đổ vẹo vì bố.=)
Bố hay kể những câu chuyện có thực,cho nhỏ và nhóc minh xem những cảnh thực.Nhỏ còn nhớ lúc bé nhóc Minh rất khảnh ăn,bố ko la lối,dùng roi vọt,trái lại,bố trở cả 2 chỉ em đi xem cảnh ăn xin ở đường tàu,chợ cóc.Bố bảo mẹ ko cho nhóc Minh ăn vặt nữa.Lại kể những câu chuyện vô tình nhưng hữu ý về những du khách nước ngoài và các du học sinh:nói họ ăn uống tiết kiêm,ăn xong còn dùng bánh mì vét cho sạch đĩa.Tụi con rất cảm phục ,vui vẻ noi theo.
Bố ko dạy con trở thành kẻ hà tiện,mà dạy chúng con biết chi tiêu hợp lí.Bố bảo :phải biết ăn con tôm nó ngon hơn con tép,rồi sau này cố mà làm để ăn tới con bào ngư.Vâng lúc bé nói ra thì thực là ...có phần xấu hổ,từ nhỏ tới giờ động lực cố gắng của nhỏ vẫn là làm sao cho đc ăn đến con bảo ngứ đó,mà còn phải ăn vây cá mập nữa he he.Người ta thì bảo :người khôn ăn nói nửa vời,để cho kẻ dại nửa mừng nửa lo.Nhưng bố yêu của nhỏ khi tiễn nhỏ ra đời :chỉ dặn nhỏ một câu:con à ,con cố gắng nói sao cho dễ hiểu,nói A là A,chứ đừng cho họ có cơ hội hiểu sang B con nhé.
Cuộc sống này chẳng ai sống đc thay ai,chẳng ai quyết định hộ ai đc việc gì,thê nên tôi có làm việc gì để tự lo được cho tôi thì cũng ko mượn mấy ng bàn ra tán vào.Tôi chưa hại ai đâu,nhưng như thế ko có nghĩa là các người muốn làm gì thì làm.Đừng tưởng tôi nhu mà các người cứ cương thoai mái nhé.Đến ngưỡng xem,biết ai cương ai nhu ngay.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét