Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

Một buổi trực ko quá vất vả,đúng hơn là vừa nhàn mà lại học được nhiều,được cô giảng tưng ca bệnh,cách xử lí.Cảm giác...Muốn mong tới Thứ 7 tuân sau để được trực cùng cô quá.Ước gì mọi bác sĩ trực đều tốt như cô :)))).
Nhưng lúc nay,tại sao meo lại mệt mỏi thế này? Mệt mỏi và chán nản.
Mọi việc đều có cách giải quyet,ko bao h kì vọng vào thứ gì quá nhiều.Mêt mỏi.Ai cũng đòi hỏi quyền lợi,nhưng ko ai đề cập tới trách nhiệm.Nghĩ đến những lời mà họ đã dùng với bạn mình.Mình mệt mỏi quá.Bạn phải hiểu rằng,tới một thời điểm nào đó,khi trong đầu chúng tôi có những kế hoạch lớn hơn,khi chúng tôi bắt đầu sống vì mình hơn,Thì thứ níu giữ chúng tôi chính là trách nhiệm.Các bạn đang đẩy chúng tôi ra xa hơn.Tới một lúc nào đó.Khi tôi quá mệt mỏi.Tôi sẽ...nghe lời khuyên của người tôi tin tưởng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...