Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2018

Mưa và bóng tối thường rất thân nhau, khi bóng tối hiện diện, mây u ám, mưa rơi nặng hạt như bức rèm châu loang loáng một góc trời, rất nhiều giọt nhiều giọt rơi xuống cùng một lúc. khi ở trên không chung, mưa nương tựa vào bóng tối, in bóng cây cỏ thiên nhiên, mưa hồn nhiên vô tư in bóng cảnh vật, có lúc là màu xanh , có lúc là màu đỏ của ngói, có lúc lại trong sáng vô tư như ly nước lọc. Bóng tối và mưa bản chất thật khác nhau. bóng tối có thể làm con người lo lắng, có thể làm con người buồn, trong khi mưa lại khá yêu đời, mưa như nỗi lòng u ám của bóng tối, như những giọt nước mắt của bóng tối, ở một khía cạnh nào đó, bóng tối rất mạnh mẽ, nhưng ...khi đi với mưa, bóng tối thật yếu ớt, cô đơn. mỏng manh, chỉ một chút bóng tối, không làm trời tối và đen cho người ta sợ, mưa cứ thế tí tách, hồn nhiên làm bóng tối bớt cô đơn.
Mưa như những đứa em nhỏ của bóng tối, cứ thế lần nữa reo vang, tí tách, để bóng tối đỡ buồn.Ai cũng bảo sau cơn mưa trời lại sáng, cảm thấy mọi việc bình yên hơn.Câu nói ấy vô tình làm bóng tối buồn, ai cũng yêu thương mặt trời nhỏ bé, yêu thương mọi người bằng sự ấm áp, không lời của mình, nhưng không ai để ý đến tiếng lòng của bóng tối rộng lớn,bóng tối cũng tốt mà, bóng tối buồn làm mưa rơi tí tách, nhân loại mới có nước để dùng.
Nhưng mưa cũng không của riêng bóng tối, mặt trời bé con đã dùng hơi ấm của mình đem mưa đến bên bóng tối, để bóng tối đỡ buồn, đỡ cô đơn, nếu mặt trời và bóng tối là anh em, thì mưa giống như cô em út bé nhỏ, luôn chạy trong vòng quay ấm áp của hai ông anh, nhưng có lẽ tôi thích mưa và bóng tối là một đôi bạn thân hơn, còn mặt trời ấm áp với cầu vồng lung linh mới thật giống nhau.
Nếu em là mưa, yếu ớt ,vô tư, tôi sẽ là bóng tối bao bọc em, chúng ta đi bên nhau, mãi mãi vô tư.Không một ai hiểu bản giao hưởng của em, nhưng tôi hiểu em luôn quan tâm đến nỗi buồn u ám của tôi.Bây giờ tôi đã hiểu, người thương tôi nhất không phải là cầu vồng xinh đẹp, cũng không phải là mặt trời rực rỡ ấm áp, mà là em, trong sáng vô tư.Người luôn kể những câu chuyện vui, những bản nhạc buồn vui lẫn lộn, để một kẻ kì cục như bóng tối cũng có được chút hồng ấm áp như ánh lửa trong tim.(thực ra là màu đỏ cam, nhưng chẳng hiểu sao lại nghĩ những người thích mặc đồ đen, sẽ hợp với hồng hơn:)))
Từ khi ông ra đi, cuộc sống của minhf toàn là bóng tối cô đơn, nhưng hôm nay... nhìn mưa rơi tí tách, cháu đã hiểu câu chuyện ông muốn kể cho cháu.Con người ta ai cũng có những lúc đổi gam màu mình thích, có những lúc thật tuyệt vọng, không biết ngày mai sẽ ra sao? Nhưng trong lòng cháu đã hiểu được rằng, ông thực ra chưa đi đâu cả, ông vẫn ở trong trái tim cháu.Nhưng nếu cháu vẫn mãi là màu đen trầm lặng thì mọi người sẽ lo lắng lắm, có lẽ cháu cần vứt bớt ít than hoạt tính vào lò, để đổi màu sang hồng hoặc đỏ ấm áp thôi ông nhỉ.Khi nhìn người mà mình yêu thương ra đi, thật khó cười tươi vui vẻ như mặt trời ấm áp được, nhưng...nếu đó là điều tốt nhất cho họ, hay đơn giản là ta khó mà đổi được số mệnh, thì cũng có thể lặng lẽ rời xa nhau.Giống như mưa vậy, rất vô tư, đi lang thang khắp nơi, chỗ nào u ám là dọn dẹp, mặt trời ấm áp cỏ thể  cố được tất cả mọi thứ trên thế gian này, bao gồm cả cầu vồng đẹp đẽ, nhưng có một tấm rèm nhỏ bé, và bản giao hưởng ấm áp vô tư, thì mãi ở lại trong gian phòng riêng của bóng tối.
Cất đi vài món đồ, úp xuống vài tấm hình, than tuy đen nhưng dễ cháy, yếu ớt, không mạnh mẽ như kim cương, dù hai đưa cùng một nguyên tố, một thứ cho sang trọng, một đứa cháy hết mình để cho đi hơi ấm.Trái tim  băng giá, không chịu mở cửa thì làm sao mà trách người khác được, nhưng...mở cửa cho ai đó bước vào, thì cũng nên dũng cảm cho họ đi ra. Bởi vì chính họ cũng mở lòng ra với mình để mình bước vào thế giới của họ, chỉ là  bản thân mình quá vô tâm, không chịu nhận ra đó thôi.Nhiều lúc có người nói rất nhiều câu khó nghe về mình, mình vẫn coi như không nghe thấy
 gì, chỉ lẳng lặng làm, nhưng mệt mỏi rồi, chẳng muốn theo đuổi bất cứ thứ gì nữa, chỉ muốn làm một người bình thường, có công việc, có cuộc sống của riêng mình.Ai cũng thích bản thân là ngọc bích, hay kim cương đẹp đẽ...cơ mà mệt quá rồi, nếu sắp xếp sai đội hình thì sẽ thành than, tuy bề ngoài không đẹp nhưng lại khá hợp với mình, có thể dùng để nấu vài món.Biết là bản thân khá là vụng trong nấu nướng, nhưng biết nấu vẫn hơn mà.Cho dù là món ăn đơn giản, chỉ có luộc với hấp, nhưng vẫn tốt hơn là ăn mì gói trừ bữa. Cuộc sống của mình có thể kiếm thêm chút hồng ấm áp ở đâu đây? bạn bè, gia đình...ở đâu mà chẳng kiếm được, chỉ là bản thân có chịu mở lòng ra hay không.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...