Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

trong cuộc đời ,có những hạnh phúc thật đơn sơ giản dị,có những cái cớ rất nhỏ để ta vui.Với tôi,nấu một bữa cơm,rán mấy củ khoai tây,rán miếng thịt gà,luộc mấy cọng rau,lòng lẩm bẩm : thằng nhỏ này đi đâu mà lâu về thế? Chờ đợi một ai đó trở về,lẩm bẩm một vài câu lo lắng.Hạnh phúc có lẽ cũng chỉ đơn sơ như vậy thôi.
Trời Hà Nội lúc này tĩnh lặng quá,phải chăng trước mỗi cơn bão trời đều như vậy?Mỗi cơn bão đều mang trong mình những nỗi niềm ,những câu chuyện tưởng cũ mà chưa cũ.Bác hàng rong mặn mời khách cho sớm hết gánh hàng.Cô hàng thịt cũng chiêu  khách hơn mọi khi.Ai nấy vừa bán hàng vừa ráo rác sợ công an đuổi,nghĩ mà tội,mà thương cho các đấng sinh thành .Sự khẩn trương, tấp nập  dường như đối nghịch hoàn toàn với cái tĩnh lặng đến ghê người của tạo hóa.Muôn sự mưu sinh âu cũng  một nỗi lòng.
Thằng nhỏ này nghịch quá trời,nó có biết là trời sắp mưa lớn,chị nó đang lẩm bẩm mấy câu lo lắng ở nhà ko nữa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...