Thế là đã tạm biệt lâm sàng nội triệu chứng,chẳng biêt có qua ko?Tuần cuối cùng học nội,mình nản vô cùng,học hơn 12 bài khám ,trước hôm thi mới đc học khám đái tháo đường.Nếu ko nghĩ thoáng như những lời của cô Tính và cô Hiền,chăc mình chẳng có đủ nghị lực học tiếp.5 tuần, 4 môn thi lí thuyết,đầu óc em thực sự tải ko nổi.
Thực sự cảm thấy mình may mắn vô cùng,vào nội 3 ,mình đã xác định vào cô tính cô lan anh hoặc cô dung.Nghe các chị bảo các cô ko bao h rời đại bản doanh của mình đâu.Thế đay thế là ôn thục mang tất cả những gì có thể.Rùi khi đã chuẩn bị cho tình huống éo le nhất,thì lại vào cô Loan với thầy Tùng.:))
Bệnh nhân thì vô cùng hợp tac,phải nói là nếu có bị điểm thấp thì là lỗi ở mình chứ ko thể trách bn đc. Đoạn cuối mình run ,quên mất thể trạng,may bác ấy xoa bụng,nhắc mình:)),thế là bật ra đc, chém với cô tiếp.Dù ko đc hoàn hảo nhưng cũng tạm tạm.Tự thấy mình thuộc tốp khá trong bàn,hi vọng qua là có cơ sở.Tiếc quá,thầy tùng chẳng hỏi thêm gì,mình đã chuẩn bi phần biến chứng và xét nghiệm rất kĩ để chém,nhưng ko đc hỏi.Lúc ấy cũng bấn quá,chẳng biết đg xin them câu hỏi,nghĩ lại mà tiếc.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Tư, 22 tháng 1, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét