Kim tan, cai tên nay có vẻ đang nóng nhể.Nóng cả với giơi mê giai hàn lẫn giới antikimtan
Đầu tiên em phải khẳng định dremcatche ko phải có nguồn gốc từ hàn xẻng ạ,nó là môt trong số nhiều loại bùa của người da đỏ,và nó đến từ nước mỹ xa xôi ạ.Trước khi có hàn xẻng thì nó đã nổi sẵn rồi.Nổi từ những năm 60-70 của thế kỉ trước tới bây h cơ ạ.
Sau đó là tới Kimtan.Từ quan điểm của mình,em ko đưng về bên nào cả,ko anti mà cũng ko thần tượng.Đối với e,diễn viên,ca sĩ ,cầu thủ ,..vẫn luôn làm nhiệm vụ cần mẫn của họ:giải trí.Vậy thôi.
Là môt đứa thuộc hệ đất,vâng e thích những thứ sờ được,ăn đc,thấy được.Điều đó có nghĩa là thang điểm của e nằm ở cuộc sống thực tại chứ ko phải ở đâu đó trên màn ảnh nhỏ.Đối với e diễn viên thì cũng đẹp đấy,diễn xuất thì cũng tạm đc đấy,nhưng mà chỉ thế thôi,tắt ti vi là hết,nói gì thì diễn viên nam cũng ko thể so sánh đc với thằng bạn thân vẫn thường làu baù đủ kiểu ,nhưng những hôm mưa lạnh buốt nó sẵn sàng đội mưa đi đón mình,hay thậm chí biến những chuyện to như con voi trở nên nhỏ xíu như con kiến và biến mất.Hay diên viên nữ thì ko bao h có thể so sánh đc với con bạn thân vẫn thường cùng mình ba la đủ chuyện,thút thít đủ thứ rắc rối,dù kết cục chẳng tới đâu cả.
Và trên hết,là ko thể so sánh đc với mái ấm bé nhỏ của mình.Kì lạ thực đấy,người ta càng lớn càng biết yêu.
Mình càng lớn càng yêu-một thứ tính yêu khác.Đó là tình yêu với gia đình bé nhỏ của mình.Mỗi năm mỗi lớn hơn,thấm hơn những điều bố bảo,thấu hiểu hơn nỗi vất vả của ba mẹ.Và khoan dung nhiều hơn với nhóc Minh.Vậy đó...Họ,mới là những người có đủ khả năng tác động tới suy nghĩ của tôi.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét