Cái cầu thang ở kí túc có 17 bậc,bằng với số bâc cầu thang nhà mình.
Mọi người bảo mình bị dở hơi.Nhưng mọi người ko hiểu đc với mình mỗi bậc cầu thang có một ý nghĩa rất đặc biệt,mỗi khi nhảy lò cò,đếm bậc cầu thang,mình cảm giác như sống lại những năm tháng ấu thơ,lúc ấy mình rất hồn nhiên,rất vui.
Khi đang đếm bậc câu thang,tôi là nhóc meo,vô tư,khi bước xuống bậc cầu thang,tôi lại là cô gái 20 tuổi,với những nỗi lo thường nhật.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Tư, 11 tháng 12, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét