Thứ Sáu, 8 tháng 11, 2019

Lâu lắm rồi mới xem lại Tể Tướng Lưu Gù, phim bản cũ._ Xem ngoài h làm việc :).Coment cho sếp đỡ sốt ruột!
Ngày bé mình hay xem nhiều bộ phim TQ, bộ phim m hay tự xem nhất, đương nhiên là T DK trên VTV năm nào cũng chiếu miễn phí.
Bộ phim hay bị bắt coi xem cùng nhất, là bộ phim vừa ghi bên trên.Lý do rất đơn giản, hồi bé, hầu như năm nào ông ngoại cũng xuống nhà mình .Và bộ phim ông hay coi nhất, thích nhất, có thể là bộ này. Mà mình thấy gần như ông nào ở tuổi ấy cũng thích bộ này, trả hiểu sao nữa.
Tại đồng bọn xem, mà biểu quyết thì hay phải bênh đồng bọn, nên là, cũng phải ráng mà ngồi xem cùng cho nó cùng hội cùng thuyền.Đấy người ta gọi tư tưởng này là láo đấy.Ai lại coi ông như bạn bè bao h.
Có một điều mà ai xem phim cũng ko thích, đó là đang xem đến đoạn nào, thì lại có người bên cạnh bình luận đến đoạn đó, và lời bình lần nào cũng giống lần nào, chả có gì mới cả.
Nhưng mà được cái, tính mình nó tốt, nên là vẫn ngồi xem cùng.Đùa chứ ko phải đâu, tại ko đc bật kênh khác thôi, nhà có 3-4 kênh mà, có mỗi phim này coi đc, các kênh khác chán òm.
Cứ vài năm. VTV, HN lại thay nhau chiếu lại phim này, mà cứ chiếu là nhà mình như kiểu đình công hàng loạt ấy, khán giả thuộc phim, thuộc lời thoại đến từng dấu chấm dấu phẩy ấy.Cơ mà ko bao h chuyển kênh, có việc đi đâu cũng nán lại coi cho hết đã!
Hồi bé, ko hiểu đc mấy lời ông bảo, chỉ là phản xạ thông thương, nghe nhiều thành nhớ.Đoạn này hay ở chỗ này, đoạn kia hay ở chỗ kia, ông khác mình, ko bao h chê, dù có lúc quan trọng, tính ông rất gay gắt, nhưng với những thứ khác, rất ít khi ông chê.Cho nên có lẽ vì thế mà ông sống vui vẻ hơn mình.
Lớn rồi, ko mấy khi coi lại mấy bộ mình ko thích lắm, nhưng đi viện, gặp mấy bác cô đơn, thỉnh thoảng vẫn lôi mấy lời bình luận của ông, câu chuyện làm quà nói cho nó vui, chẳng mất gì, ai cũng đỡ cô đơn.Ấy vậy mà được bn đánh giá là thân thiện. Có mấy bác còn chỉ thêm vài đoạn hay cho mình, nhiều khi xem, m cũng ko hiểu nó hay như thế nào, nghe bác _ ông tả, thì cũng thấy à hay thiệt.
Có lẽ vì mình chưa có kinh nghiệm sống nhiều, chưa hiểu được phim hay ở đâu, mà xem.
Tối đến, nhiều khi đi trên đường một mình, nhìn ánh đèn vàng, đôi lúc nghĩ đến đồng bọn m, ko biết h này đang ở đâu?
Xem lại phim, nhớ lại những lời các ông kể, một mình lại bước trên con đường quen thuộc.Dẫu đi qua bao lần, vẫn thấy, có gì đó khang khác.
Ông bảo: con người như gói bánh, bóc nhiều lớp, mới thấy nhân, mới thấy à hóa ra không phải, nhưng bóc ra rồi, lại chẳng nỡ vứt đi, thôi ráng ăn, ráng dùng.Có nụ dùng nụ, có hoa dùng hoa.
Hôm nay là cuối tuần, lại lang thang trên mạng chút, gọi là có chút hoài niệm!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...