Mùa đông lạnh lẽo đã về trên khắp phố phường Hn.
Tôi lại ngồi đan chiếc khăn ấm cho người thân.
Có lẽ vì thế giới của tôi hẹp quá, tôi chưa bao h đan chiếc khăn cho bất cứ người bạn nào.
Hôm trước, đi với một người bạn, bạn nói với tôi một câu:
Ông ngoại anh mất sớm, khi nhà bắt đầu khá lên thì ông ko còn nữa.
Lúc đó, trong lòng tôi, có một niềm đồng cảm, cảm giác ấy tôi chưa bao h có với ai.
Tôi là một người rất ích kỷ, ích kỷ trong suy nghĩ và hành động.
Trong lòng tôi lại thoáng nghĩ về người bà đã mất của mình.
Đã rất lâu rồi, tôi đã luôn nhắc bản thân mình, phải biết buông bỏ quá khứ để sống tốt hơn với những người ở hiện tại.Nhưng...đôi khi,,, chỉ là một thoáng mung lung, tôi lại nhớ về ngôi nhà nhỏ ngày xưa, có bà nội, có bố mẹ, em trai, cuộc sống thật vất vả, nhưng đầm ấm, yên bình biết bao.Bà hay quan tâm tới tôi, tôi thì lại có cái tật xấu là hay làm mất đồ, mà học hành thì cũng chẳng ra làm sao.Nhưng.... cuộc sống đôi khi rất tàn nhẫn.Có những thứ mình có trong tay, nhưng vẫn muốn có thứ khác tốt hơn.Có nhưng người, biết là sẽ chẳng bao h còn đc gặp nữa.Nhưng vẫn cảm thấy...
Ngoại à, căn nhà nhỏ của ngoại chắc cũng sắp sập tới nơi rồi.
Nhưng ko ai muốn sửa.Ai cũng muốn xây cái mới đẹp hơn, nhưng cái cũ....đâu cần đập đi triệt để như vậy.
Biết là người ko còn nữa, nhà có còn hay ko cũng ko có nhiều ý nghĩa.Chỉ là...cảm thấy có chút mất mát trong lòng.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Hai, 28 tháng 10, 2019
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét