Trong cuộc sống của bạn,có những khi bạn phải học cách chấp nhận.Chấp nhận sự thật là điều khó khăn.Nhưng... đó là bước đầu tiên để bước vào thế giới của những người biết suy nghĩ.Chấp nhận để bước tiếp,chấp nhận không phải là lãng quên.
Đối với tôi,có một vài điều thật sự ,thật sự rất khó chấp nhận.Dẫu tôi hiểu rằng...đó là sự thật.Cho đến tân bây h,tôi vẫn thường nghĩ rằng: ở một nơi nào đó,người đó sẽ sống một cuộc sống thật tốt đẹp,thật bình yên.Dường như với tôi,người đó chưa bao giờ đi quá xa,người đó vẫn ở đâu đó quanh đây,rất gần thôi.Gần lắm mà sao tôi tìm mãi,kiếm mãi vẫn không thấy nu cười ấy,bóng hình ấy.Mình đúng là một kẻ ngốc nghếch mà...
Haiz...sao độ này lại hay hoài niệm thế ko biết.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bà nội tôi là người chưa tốt nghiệp cấp ba. Bà cũng chưa từng được đọc nhiều sách vở . Nhưng bà là người ảnh hưởng tới tôi nhiều nhất. ...
-
Ngoại à ngoại biết không con đã đủ 36 tháng sau cchn rồi , con cũng sắp có pk của gd .còn nhớ năm đó con thi trượt đại học , con rất buồn ...
-
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Năm nay tôi đã ba mươi hai tuổi dương và ba ba tuổi âm. Ở tuổi này tôi không còn bồng bột tự cho mình là trưởng thành và coi cả thế giới là...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét