Khuya quá rồi.Con bé cặm cụi gõ gõ mấy con chữ a b c quen thuộc.Với nó,ngày hôm nay thật dài.
Đi chơi.Ăn lẩu.Hoàn thanh một nửa bài tập của chị Hồng,lên kế hoạch đi chơi tiếp.Một ngày như vậy là hơi quá dài rồi.
Lâu lâu ba mẹ con mới lại cùng đi chơi như hôm nay.Cái cảm giác đó thật lạ,thật bình yên.Cảm giác như trút bỏ hết tất cả phiền muộn ,lo toan.Trong đầu chỉ có hai tư : nghỉ ngơi.Tay cầm em máy ảnh,mắt chăm chú nhìn.Có lẽ là m sống hơi vội,hơi gấp quá.Nên có những niềm vui nho nhỏ,đơn sơ mà bây giờ mới nhận ra.Có những niềm vui nho nhỏ : chỉ đơn giản là đi dạo cùng ai đó,nhìn thấy nụ cười thân thuộc của một ai đó.Và cùng nấu nướng vài món,cùng ăn một bữa cơm gia đình.Gia đình này,với m vẫn là một nơi thiệt yên bình.Là nơi m có thể tạm thời gác những lo toan thường nhật sang một bên để nghỉ ngơi.
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bà nội tôi là người chưa tốt nghiệp cấp ba. Bà cũng chưa từng được đọc nhiều sách vở . Nhưng bà là người ảnh hưởng tới tôi nhiều nhất. ...
-
Ngoại à ngoại biết không con đã đủ 36 tháng sau cchn rồi , con cũng sắp có pk của gd .còn nhớ năm đó con thi trượt đại học , con rất buồn ...
-
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Năm nay tôi đã ba mươi hai tuổi dương và ba ba tuổi âm. Ở tuổi này tôi không còn bồng bột tự cho mình là trưởng thành và coi cả thế giới là...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét