Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

Nguao,cuối tuần rồi đấy nhỉ?Nhanh quá à.
Meo vừa đi hallowin về xong,:))),viết thế này hem biết có đúng hem nữa.
Bốp.Cái tay nhanh quá,meo đứng đơ ra,ko kịp kéo tay tên bạn thân lại.
Hèm,cũng là giọt nước tràn li thôi à.Cơ mà lần đầu tiên thấy hắn nóng như vậy,meo là meo phải đẩy hắn ra ngay lập tức,hem cóa lại cãi nhau cho mà coi.
Bé đó công nhận là đùa có hơi quá thiệt.Cơ mà ,đứng trên quan điểm của một đứa con gái,meo nghĩ là iêm ý hem có ác ý đâu,chắc là tại iêm ấy cũng hơi thích thích hắn rùi.Con gái mà,khó dấu lém:)). Kiểu tình iu bọ xít ,tre con mờ.Cơ mà iêm đặt tình cởm nhầm chỗ rồi,mấy tên bạn của chị trông thì hiền lành thế thoai cơ mà là tụi nó hông cóa biết thương hoa tiếc ngọc,hay chiều chuộm con gái gì đâu,càng hem biết nói mấy lời có cánh dễ nghe.Nếu mà chúng nó biết thế thật thì đã ko phải là bạn chị=.=.Quá đà là ăn tát ngay.Kể ra bạn m là nó hem nên đánh con gái nhà người ta như thế.Nó là em mình chứ nó có phải con mình đâu mà mình được đánh.Meo là meo có nói với hăn rùi : nó có thích ông nó mới làm thế chứ.Đấy ông xem,tui xinh hơn ông bao nhiêu mà nó có trêu đâu :PPPPP.Nhăn mặt làm cái gì.Đáng ra ông pải nhận ra điều đó từ lâu r chứ,đến tôi chỉ thỉnh thoảng lên face clup xem thông tin cũng nhận ra điều đó nữa là ông,tuần nào cũng đi sinh hoạt mà bây h vẫn cứ nhăn mặt là sao?Đúng là quái vật gỗ mà.
Sáng mai meo lại ra viện hóng.Đội bóng của m đương nhiên sẽ vào chung kết,và sẽ vô địch,hem phai lo.Tới chận trung kết,ta sẽ đi xem.:))).
Mà sao ai gặp meo cũng muốn đóng sầm cửa lại nhỉ?Thầy bận iêm biết chứ?Cơ mà iêm có rảnh đâu.Hic.Bộ mặt iêm khó coi lắm sao?=.=


Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

Một buổi trực ko quá vất vả,đúng hơn là vừa nhàn mà lại học được nhiều,được cô giảng tưng ca bệnh,cách xử lí.Cảm giác...Muốn mong tới Thứ 7 tuân sau để được trực cùng cô quá.Ước gì mọi bác sĩ trực đều tốt như cô :)))).
Nhưng lúc nay,tại sao meo lại mệt mỏi thế này? Mệt mỏi và chán nản.
Mọi việc đều có cách giải quyet,ko bao h kì vọng vào thứ gì quá nhiều.Mêt mỏi.Ai cũng đòi hỏi quyền lợi,nhưng ko ai đề cập tới trách nhiệm.Nghĩ đến những lời mà họ đã dùng với bạn mình.Mình mệt mỏi quá.Bạn phải hiểu rằng,tới một thời điểm nào đó,khi trong đầu chúng tôi có những kế hoạch lớn hơn,khi chúng tôi bắt đầu sống vì mình hơn,Thì thứ níu giữ chúng tôi chính là trách nhiệm.Các bạn đang đẩy chúng tôi ra xa hơn.Tới một lúc nào đó.Khi tôi quá mệt mỏi.Tôi sẽ...nghe lời khuyên của người tôi tin tưởng.

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

Trời lành lạnh,mưa lất phất.
Mèo con lười biếng bên căn bếp nhỏ.
Nó đang hít hà hơi cay nồng của ớt,chút mằn mặn của biển ,Nồi ghẹ của nó chắc là sắp chín rùi.
Mèo lười ,nó chậm rãi gõ gõ mấy dòng,nghĩ ngợi mung lung.
Hương sả thơm quá,khó mà tập trung được.
Sắp tới mèo con có nhiều cái gạch đầu dòng.Y2 nó chỉ có 2 cái,y3 2 cái,y4 4 cái.Có vẻ nó ngày càng tham lam hơn.Có vẻ mấy bộ phim Nhật và thầy giáo mới đã ảnh hưởng tới nó.Kéo nó ra khỏi những hỗn độn trong suy nghĩ.Đúng vậy,bây h nó chưa thể có những suy nghĩ khác.Nó chưa có đu khả năng.
Tập trung một chút,nó cần sắp xếp lại thời gian cho  hợp lí hơn một chút.Thời gian sắp tới,vài cái gạch đầu dòng cùng song song tồn tại,nó sẽ bớt lười biếng đi một chút.
Nó gạch thêm một nét trên cuốn lịch.Một tuần nữa lại qua,và nó vẫn chưa tìm ra cách thích hợp nhất.Tuần sau nó sẽ bận hơn một chút,sang tháng 11 lại bận  thêm một chút nữa.
Nó nhấp môi nếm thử vị đăng đắng,ngòn ngọt của li mancho.Lạnh à nha,nóng à nha.
Meo la một con mèo ,nó rất thẳng.Với những người nó thực sự coi trọng,nó ko ngại nói thăng cho họ biết là nó thích hoặc ko thích thứ gì.Nó ko muốn ngồi vong vo cả buổi chỉ để ám chỉ điều gì.Thay vì làm việc mất thời gian đó, nó sẽ nói cho họ biết: Tôi ko thích việc này.Thay vì đi ca cẩm với người khác hoặc nhăn nhó vì bị đối xử ko tốt,ko theo ý mình.Điều này cũng đông nghĩa là những cái người mà bị mèo nói thẳng cái câu: Tôi ko thích điều này ấy.Cũng sẽ đc nói cái câu ấy với mèo.Mèo sẽ hiểu đơn giản là họ ko thích điều đó.Và để tôn trọng họ cũng như vì muốn đc gần họ thêm nữa,lần sau mèo sẽ ko lặp lại hành động như thế.Đó đơn giản chỉ như là đặt ra một luật chơi để chơi cho tốt cho đúng ý mỗi người ,thay vì mung lung và ai cũng cảm thấy khó chịu.
Năm nay meo sẽ bận lắm đây.

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

Hôm nay,meo học bài xong sớm,meo lại lang thang ra chợ.
Chợ Hp là chỗ hay ho nhất mà mình đã từng biết ở HP.
Ở đây có quá nhiều thứ đủ để níu chân một con mèo với cái dạ dày rỗng .
Vậy là sắp tới 20 - 10 rồi nhỉ?Một năm nữa lại qua đi,Có lẽ meo nên nấu món gì đó,kỉ niệm ngày này.
Một năm nữa lại tới.Tóc mẹ thêm sợi bạc,bố cũng có nhiều nỗi lo hơn.Meo thì vẫn chậm rãi thái từng lát thịt để thêm vào nồi nước dùng cho đượm.Nồi canh của meo sẽ thành thứ gì đây?
Tối meo ngồi cặm cụi nghĩ cặm cụi viết .Meo cũng đã tới thành phố này một thời gian.Gặp một số người,quên một số người.Có những con đường đã trở nên quen thuộc,có những con người đã trở thành thân quen.Nhưng rồi,cuối cùng cũng...sẽ tới một ngày,một ngày mà meo biết là sẽ ko còn xa nữa,có lẽ meo sẽ xa nơi này một thời gian dài.Ko giống như nhiều bạn khác cùng quê,meo ko có ý nghĩ kì thị nhiều như họ,hoặc là dứt khoát ngay từ đầu đc như họ.Có lẽ trái tim meo đã dành quá nhiều tình cảm cho thành phố này?
Chỉ có điều,con đường này ko phải là ngõ cụt,còn meo lại là người quá mải mê với những cung đường.
Có một cảm giác ...rất khó diễn tả.Tới lúc phải đứng lên và mạnh rạn bước về phía trước rồi.
------------------------------------------------------------------------------------------------
Đã qua đc nưa chăng đường sinh viên,cuộc sống đã giúp meo giấu đi rất nhiều điều.Chứ bản thân meo thì meo biết là meo hơi dị dị rồi (== nói giam nói tránh).
Meo biết chứ,cuộc sống bảo với meo là,cái gì chung đc với đám đông thì cứ phô bày ra.Cái gì dị dị ko đc đám đông chấp nhận thì cất đi ,găm nhấm một mình.Ừa kê ra sinh ra cái tai nghe cũng hay phết.Tỉ dụ như một đứa mê nhạc dân ca như mình : ai lại bắt tụi bạn cùng thưởng thức : Quan Âm Thị Kính với meo làm gì.Có phải khổ các bạn ra.:PPPP
Cuộc sống cũng giấu đi của meo rất nhiều nỗi buồn.Cuộc sống chẳng bảo đc gì,cơ mà lí trí nó sĩ diện hão lắm cơ.Nên là nỗi buồn là cứ cất đi gặm nhấm một mình,còn niềm vui thì mới chia cho các bạn.Có những lúc meo cũng biết buồn,biết thất vọng.Làm sao mà làm dâu trăm họ mãi đc.Tất nhiên là cũng có những chán nản nhất định.Chán nản với sự ích kỉ nhỏ nhen của con người,chán nản với lỗi nghĩ ngắn ngủi ,hời hợt của con người,chán nản với cái bạc bẽo ,vô ơn của con người.Ở người yêu gọi thì nhỏ nhẹ ,bố mẹ gọi thì : nhát gừng.Cười nhạt.
Sau mấy năm học,độ Bơ cua meo hình như là có tiến hóa.Ừa,việc mình mình làm,ai nghĩ sao cũng đc.Ko nghĩ thế chắc meo đứt mạch máu não lâu ùi.=.=
Sau mấy năm học,nhóm chúng ta ngày xưa nay còn đâu?Ừa,mỗi đứa một ngả,có đưa vẫn liên lạc,có đứa thì ko.Có đứa đã khác xưa.Và meo cũng đã khác.Chỉ còn lại vài mảnh kí ức,dẫu nhạt nhòa,nhưng đẹp.Có lẽ là sẽ ko quên.Cho dù bạn có mục đích gì đi nữa.Chỉ cần bạn tốt với meo,thì meo vẫn sẽ cam động trước hành động của bạn.Tại vì ngay cả lí trí của meo nó cũng dễ mủi lòng cũng thích đc như thế.
Sau mấy năm học,meo vẫn đi trên con đg ấy.À sắp rẽ rồi.Tới ngã ba trước mặt.Một số rẽ hẳn sang hướng khác,một số đang chần chừ,một số ko có ý kiến,một số rất thái độ với lòng tốt cua meo.kệ đi meo del bọn đó rồi,một số rất ít,nắm tay meo đi tiếp.Ko đc chần chừ.Đã tới lúc rẽ rồi bà cô ạ. Từ đây,meo biết khoảng cách giữa meo và một số bạn khác sẽ ngày một xa hơn.Meo ko muốn như vậy.Nhưng mỗi chúng ta đã chọn một con đường khác nhau.Vậy làm sao ta bên nhau được? Nếu bạn ko đi chung con đg của tôi,chúng ta làm thế nào để nắm tay nhau?
Cho dù như thế nào,meo vẫn sẽ nhớ về những kỉ niệm mà chúng ta đã có.Đó là những mảnh kí ức chung thật đẹp.Đúng ko?
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hôm nay meo nhớ mẹ ,nhớ gia đình.
Meo muốn về với mẹ,về với HN.
Meo muốn nói với mẹ : mẹ ơi meo ko muốn lớn nữa đâu,meo muốn mãi là meo con của mẹ cơ.=.=
Làm người lớn chán lắm,chẳng có gì hay cả.:((.Hì gì,lúc đấy chắc meo đang nhổ tóc sâu cho mẹ :)).Meo nhổ hết,hừm ko cho sợi nào mọc lên hết.=.=.

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

Qua rùi qua rùi :)).
Điểm ko cao,cơ mà...tự nhủ với bản thân m : bản thân mình còn cái đích xa hơn.Điểm số,học bổng ko phải mục đích của mình.Mục đích của mình : là ngày nào cũng có một con cá to để ăn :PPPPPP
Cố lên nào.
Tối nay pải chơi cho đã.Mai mình học cho tử tế.
Qua tai mũi họng,bản thân mình còn có rất nhiều việc phải làm.
Phải nhanh lên thôi.

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

Có một sự vui sướng nhè nhẹ.
Chẹp.
Có tiền = có đồ ăn ngon và rất nhiều thứ khác tốt đẹp.Quan trọng nhất là có đồ ăn :))).
Sau khi trừ chi phí các kiểu : gửi quĩ tiết kiệm vô thời hạn (mẹ) +  kế hoạch cho tương lai (tỏ ra nguy hiểm chứ thực ra là phô tô tài liệu mới).Số dư trong tài khoản là : 250 k.
Làm gi cho hết số dư này đây. :PPPPPPPPP.
Sắp có tiền ùi,là lá la là lá la.
Hôm nay mèo con sẽ đi ngủ sớm.Để mơ về đồ ăn và nhiều thứ tốt đẹp khác nữa :))
Ngày gì mà tốt thế hem biết : đã đc giảm tiền nhà,lại còn đc ng ta trả tiền, hì hì lại kiếm đc một người cùng mơ ước nho nhỏ với mình,và nhận đc tin báo sắp có tiền :PPPP.

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

Cuối ngày rùi,thói quen nho nhỏ của meo là vào một trang wed quen thuộc,cố gắng chắt lọc ra một vài thứ mới mới .Độ này meo đâm thích một wed mới hơn cả wed bsnt.Chắc tại trong nhóm admin của họ có một ng suy nghĩ hơi nông cạn,thiếu hiểu biết với những vấn đề nhạy cảm nên đã làm xấu đi hình ảnh của wed trong con mắt của những người đc gọi là chậm tiến ,ngớ ngẩn như meo.
Quay lại với wed mơi meo đang theo dõi.Chà có những bài viết gai góc thật.Cũng có những con người với những luồng tư tưởng khác nhau thật.Nó làm meo cơ hồ hơi rùng mình.Meo nghĩ tới gia đình của meo.Có thể ,một ngày nào đó xung đột này sẽ lan vào chính gia đình meo.Và một lần nữa chia rẽ meo và bố.Meo hi vọng nếu có ngày đó xảy ra thật,thì xung đột đó ko quá lớn để làm rạn nứt tình cảm của 2 bố con.Nếu như vậy thì thực là đáng tiếc.
Meo ko phải là một người có nhưng mơ ước nho nhỏ như Bác Hồ.Meo cũng ko hẳn coi Bác là thánh.Bác trong meo là một con người với 2 mặt tốt và xấu.Tất nhiên là sự ngưỡng mộ vẫn nhiều hơn.Bởi sự cố gắng và tư tưởng tiến bộ ,cấp tiến,ko ngừng học hỏi của Bác.
Meo chỉ là một con mèo,với mơ ước to lớn : là ngày nào cũng có một con cá to để ăn.Nếu mà có người ăn cùng hoặc đc ăn cùng gia đình là tốt nhất.Có một chỗ nào đấy mà kêu meo meo hoặc vươn vai sau những ngày mệt nhọc.Có ai đó hiểu mình.
Cũng ko hẳn meo là một ng yêu nc.Meo chỉ ko thích nhưng câu vơ đũa :kiểu như người Việt thế này,người Hải Phòng thế này...Meo thích những câu cụ thể : Cô A thế này ,anh B thế này hơn.Mà tốt nhất là nghe họ chỉ bảo để 2 người kia tốt lên.Người nước ngoài họ rất coi trọng chữ tôi.Tôi ngoài là từ chỉ một người : còn ngụ ý nhắc nhở họ phải chịu mọi trách nhiệm cho hành động của họ,tốt và xấu.Từ chúng tôi và chúng ta chỉ đc dùng khi biểu đạt một ý kiến chung đã đc tối thiểu là 2/3  thành viên nhóm thông qua. Meo ko hiểu là họ đi du học và học đc cái gì mới từ cái quốc gia tốt đẹp ấy,mà vẫn có thể nhầm lẫn về chủ ngữ như vậy.Có thể bạn nghĩ Mỹ là nơi tự do ngôn luận.Meo khẳng định,bạn đã lầm.Tại sao ư? Đọc Z 21 bạn sẽ hiểu.Meo cũng yêu Mỹ.Nhưng meo ko yêu mù quáng.Meo yêu Mỹ vừa đủ để nhìn thấy đc cả mặt trái của Mỹ.
Du học là một việc làm rât tốt.Đó là một nơi văn minh hơn,tiến bộ hơn.Có thể ở đó bạn hay meo sẽ có cơ hội để làm đc những việc mà mình mong muốn làm.Nhưng cho dù bạn đi tới đâu,hãy học tập người Nhật.Đừng bao h quên gốc của mình.


Người Nhật học hành thế nào?

Gửi các bạn tham khảo nội dung môn Nghiên cứu xã hội (Social Studies tức Đức dục) ở Nhật. Môn này quan trọng thứ 2 chỉ sau môn “Tiếng Nhật”, đứng trên mọi môn khác còn lại như toán lý hóa sinh kinh tế học… và có thời lượng dạy và học rất nhiều. Và học sinh phải ôn thi môn này để tốt nghiệp dù tiểu học, trung học hay đại học, thậm chí thi vô công sở làm, thi bằng lái xe, các trò chơi trên truyền hình… cũng liên quan đề tài này. Ngoài lý thuyết, học sinh phải có hành động cụ thể thì mới được điểm cao. Các nội dung trong môn Đức dục là

- Bạn đã bao giờ ăn cắp và nói dối? Bạn có thấy nhục nhã về hành vi này không? Hãy ví dụ về việc nói dối mà khiến bạn xấu hổ 
- Nếu ra nước ngoài, bạn sẽ làm gì để người Nhật chúng ta được coi trọng?
- Lòng nhân ái nghĩa là gì? Vì sao phải giúp đỡ người già, trẻ em, phụ nữ, người tàn tật? Vì sao phải hỗ trợ giúp đỡ các quốc gia nghèo hơn chúng ta?
- Trong sản xuất, nếu mình có kỷ luật sẽ hạn chế thiệt hại cháy nổ do bất cẩn. Bạn hãy cho ý kiến. 
- Vì sao phải xếp hàng và tuân theo trật tự của xã hội? 
- Bạn nghĩ gì về việc chửi bới nhau? Có giải pháp nào thay thế việc chửi bới nhau hay không?
- Vì sao phải nói nhỏ nơi công cộng? Vì sao phải có óc quan sát để hòa mình vào đám đông?
- Vì sao chúng ta không nên ăn thịt thú nuôi? Và các động vật hoang dã ? Vì sao chỉ dùng các loại động vật được nuôi làm thực phẩm? 
- Hiện nay tập quán ăn thịt chó mèo chim muông rắn rết của người Trung Quốc và các nước lân bang như Việt Nam, Hàn Quốc, Triều Tiên, Nhật Bản… cũng bị ảnh hưởng tập quán này. Bạn nghĩ gì về điều đó và bạn có sẵn sàng thoát ra khỏi văn hóa này? 
- Bạn nghĩ gì về quan niệm của người Nhật trong việc cho rằng ăn thịt cá voi là bổ dưỡng? (họ lên án rất dữ việc này, vì có 1 lượng người già Nhật vẫn bảo lưu quan niệm ăn cá voi, mặc dù bị giới trẻ phê phán-TnBS). 
- Vì sao chúng ta không nên đổ lỗi, đổ thừa cho người khác sự thất bại của chúng ta?
- Sau một ngày, bạn có tổng kết lại mình đã làm gì có ích cho xã hội, đã học gì có ích cho bản thân trước khi ngủ?
- Vì sao chúng ta phải tiết kiệm. Chỉ mua những gì cần thiết. Và ưu tiên hàng Nhật sản xuất? 
- Vì sao chúng ta phải tập luyện thể dục thể thao, bạn dành bao nhiêu phút trong quỹ thời gian 24h của bạn cho thể dục thể thao? 
- Vì sao phải đọc sách? Thói quen đọc sách bất cứ lúc nào và nơi nào, bạn có không? Nếu không vì sao?
- Bạn sinh ra để làm gì? Bạn đóng góp được gì cho xã hội trong mấy chục năm bạn sống trên trái đất này? 
- Tại sao bạn lành lặn chân tay và đầu óc mà không làm việc? Bạn có ăn ngày 3 bữa không? Nếu có, vì sao phải ăn mà không phải làm? 
- Bạn có dám từ chối trước 1 đề nghị bạn cho là xấu? 
- Bạn có thấy việc đi trễ giờ ảnh hưởng thế nào đến người khác.
- Bạn nghĩ gì về tính cao thượng của 1 con người? Một ví dụ của người xung quanh mà bạn cho là cao thượng
- Bạn đã có bao giờ tiểu nhân chưa? Làm sao để thoát ra tư tưởng tiểu nhân này?...
- Tính tham lam và ích kỷ
- Tính tiểu nông và hẹp hòi
- Tính dũng cảm và chịu trách nhiệm, dàm làm dám chịu.
- Tính quảng đại và tha thứ.
- Tính bảo thủ và kìm hãm sự phát triển bản thân thế nào?
- Tính sáng tạo và ham học hỏi
- Tính cầu thị và sửa sai
- Đức sẵn sàng hy sinh vì người khác
- Thói quen chỉ trích và phàn nàn của nhóm người không làm việc
- Thói đố ky, ghen tỵ và hệ quả
- Giá trị thật sự ở một con người là gì
- Ý thức nơi công cộng gồm có cái gì...

Hiện nay, rất nhiều trường học và công sở ở các nước Á Châu cũng mang các câu hỏi này cho học sinh và nhân viên của họ thảo luận, (đặc biệt là Hàn Quốc, Singapore, các lãnh thổ Đài Loan Hồng Công, Thái Lan, và gần đây là Ấn Độ, Srilanca, Indonesia…cũng áp dụng). Như anh bạn Tony làm nhân sự một công ty rất lớn nọ, sau khi đọc bài này, đã áp dụng để tuyển dụng. Sau khi qua hết các kỹ năng khác, ứng viên sẽ viết 1 bài cảm nghĩ khoảng 500-1000 chữ về 1 trong các chủ đề trên ( cho họ tự chọn, viết trong 2 tiếng), anh cho rằng dù vị trí kỹ sư hay nhân viên văn phòng gì đều phải diễn đạt cho được ý kiến của mình bằng văn viết. Họ chấm ý, không chấm sự bóng bẩy trong câu từ. Và một khi đã ngồi nghĩ ra cách trả lời các câu hỏi này, thảo luận các đề tài này, thì đạo đức của họ cũng thay đổi ít nhiều. 

Tích tiểu thì thành đại. Các bạn giáo viên, giảng viên có thể lấy làm tài liệu sinh hoạt cho học trò của mình. Các bạn trẻ muốn tìm việc hoặc đổi việc thành công, nên nghiên cứu tự mình trả lời trước để không lạ lẫm khi phỏng vấn. Các bạn phòng hành chính nhân sự có thể áp dụng các câu hỏi trên để tuyển nhân viên tốt.

Ví dụ bạn có thể ra đề bài như sau “ Bạn có bao giờ nói dối? Nếu bạn từng nói dối, bạn sẽ thay đổi ra sao nếu chúng tôi nhận bạn? Nếu không, bạn nêu quan điểm về của mình về những người hay nói dối trong xã hội” Hoặc lúc phỏng vấn miệng, mình có thể hỏi “Bạn nghĩ gì về câu “Nói dối là hành vi của hạng người rẻ tiền và đáng bị khinh bỉ”?

Chúc các bạn nhận được cộng sự tốt để làm việc hiệu quả.

[Tony Buổi Sáng]

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

hôm nay đã là 13 rồi nhỉ? Còn 7 ngày nữa là đến 20-10.Đó là một ngày quan trọng trong cuộc đời mình.Đó là ngày đầu tiên nhập học ở HP.Cũng là ngày  đầu tiên mình bắt đầu cuộc sống tự lập.Là ngày mình bước những bước non nớt đầu tiên vào đời.
Kể ra mình cũng đã sang tuổi 23.
Kể ra thì cũng sắp sang năm 4 mình xa nhà.
Anh hỏi mình : Học đại học có sướng hơn học cấp 3 ko?
Lúc đó mình đã cười mà đáp lại anh rằng : E cungx chẳng biết nữa. Mỗi thời có một cái sướng riêng.Hồi cấp 3 ngây thơ,trong sáng.Vô lo vô nghĩ.Chỉ biết mỗi học.Có lo nghĩ cũng chỉ là lo nghĩ vớ vẩn.Chưa phải va chạm với mặt xấu của xã hội.Chưa phải nghĩ tới nỗi lo : cơm áo gạo tiền.
Còn lên đại học : lại có cái mà 17 năm ko ngày nào chúng ta ko khao khát.Đó là : Tự Do. Được làm theo ý mình.Nhưng cũng vì vậy mà va vấp nhiều hơn.Lo nghĩ nhiều hơn.Có những lúc,em thực sự mơ ước đc quay về hồi cấp 3 : tối về nhõng  nhẽo với bố,ăn cơm của mẹ.Nhưng nghĩ kỹ lại,lại cảm thấy sống như bây h vẫn tốt hơn. 
Mấy năm xa nhà,con người mình cũng đã thay đổi nhiều.Ko còn quá kỹ tính như ngày trước.Ko còn quá cứng nhắc như ngày trước.Cũng ko còn nghĩ mình bất hạnh như ngày trước.

Trong đêm trưc,có một bệnh nhi đã nói với mình thế này :
-Cô ơi trên đời này có ông Bụt ko cô?
-Có chứ con.
-Nếu Tún ngoan ,thì ông Bụt có giúp cho Tún đc xuống sân chơi với các bạn ko ạ?Tún muốn đc chơi với các bạn ơ mẫu giáo.
-Tất nhiên là có rồi.Chỉ cần Tún ăn ngoan nè,cười nhiều nè.Thì...Bụt thấy Tún ngoan là sẽ giúp tún đi chơi với các bạn :))).
-Thật ạ cô.(bé cười nhe mấy cái răng sún),Vậy Tún sẽ ngoan,Tún ko khoc nưã.Các cô ấy cứ bảo la làm gì có ông Bụt.Các cô ấy chẳng biết gì cô nhỉ?
-Ừ,
Ko bao lâu sau thì...

Mình biết là nói dối trẻ con là ko tốt.Nhưng em còn nhỏ quá,non nớt quá.Nhìn nụ cười trong trẻo của Tún.Mình lại nghĩ : thực ra làm ng xấu cũng ko hẳn là ko tốt.

Một đêm trực khác,cũng ở khoa nhi :
- Ráng cố thêm tí nữa đi em.
-Em biết em chẳng sống đc bao lâu nữa.
-Vớ vẩn.
-Nếu có kiếp sau,em mong sao mình sẽ đc sinh ra là một người bình thường.Có cha có mẹ,có một căn nhà nhỏ để che mưa che nắng.Có cháo ăn cháo,có rau ăn rau,nương tựa nhau sống vui vẻ qua ngày.Như thế ko quá tham lam chị nhỉ?
...
Tôi biết trả lời em sao đây?Những thứ tôi có quá nhiều so với em.Những thứ tôi mơ ước......Những nỗi đau và khó khăn của tôi thực quá nhỏ bé.
... 
Ở bệnh viên,có rất nhiều mảnh đời bất hạnh.Đó là một nơi tập trung nhiều nhiều mặt tối của xã hội.Chăng ai như bác sĩ.Và cũng chẳng ai kinh doanh thứ mặt hàng như bác sĩ: mua nỗi đau,bán nụ  cười.Nếu mà có ngành nghề nào như vậy nữa thì ho sẽ thua lỗ nặng mất.Vậy mới bảo,là bác sĩ khó mà kinh doanh ,khó mà giàu đc lắm.







Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014

Hôm nay là sn của mẹ.
Tí nữa thì mình quên béng mất.
Ngày sn thì mình ko quên.Nhưng hôm nay là mông mấy thì mình ko nhớ đc.Mà mình thì mất khái niệm ngày tháng từ lâu ùi.
May mà hôm qua có tên bạn thân,tốt bụng  nhắc nhở.Ko thì có lẽ mình cũng quên mất một ngày quan trọng vơí mình.Có lẽ mình đã quá mải mốt với công việc.Mải mốt với những dự định sắp tới.Vài cái gạch đầu dòng mà suýt nữa làm mình quên đi một số thứ mà mình nghĩ răng suốt  đời mình sẽ chẳng bao h quên.
Assimet đã nói rằng: hãy cho tôi một điểm tựa.Tôi sẽ nhấc bổng cả thế giới.Mặc dù khoa học đã  chứng minh rằng: trong một tương lai xa ,định luật này chưa thê đúng ngay được.Bởi để nhấc bổng cả thế giới,người ta cần một cánh tay đòn dài tới mức con người cần nhiều nhiều thiên niên kỷ nữa mới chế tạo nổi .;;PP.Nhưng về măt xã hội thì định luật này luôn đúng :PPP.

Mình cũng cảm thấy bản thân mình rất may mắn,khi xa rời vòng tay yêu thương của bố mẹ mà bên mình vẫn có những người bạn tốt,hơn hẳn mình về cả học lực lẫn kiến thức xã hội.Họ luôn tạo cảm hứng và niềm tin cho mình vào những thứ tốt đẹp.Ở bên mình những khi mình khó khăn nhất.Để mình hiểu rằng : tự do ko có nghĩa là đơn độc.Ko cần là người giỏi nhất mà vẫn có được hạnh phúc và nụ cười.Điều quan trọng là : mình thực sự muốn có điều gì :PP
Chúc mừng sn mẹ yêu.Cầu trời phù hộ cho mẹ luôn luôn khỏe mạnh,sống thiệt lâu bên mèo con.Để mèo con có thê nấu thiệt nhiều món ăn ngon cho mẹ và nghe mẹ cằn nhằn thiệt nhiều câu : mặc ấm vào.Ăn nhiều lên .Phai cẩn thận chứ,lúc nào cũng ko chịu cẩn thận,....:PPPP. Phụ nữ đôi khi thiệt rắc rối.Cơ mà đời mà ko có rắc rối thì còn gì là vui:PP
Vậy là cơ bản đã xong.
Meo đã bảo với bạn rùi.Đứng trước một sự việc : sẽ có 3 hướng.Tùy vào lựa chọn của bạn mà bạn sẽ có những kết quả khác nhau
Nếu bạn chỉ biết trách móc và qui chụp.Cái bạn nhận đc sẽ là im lặng khi tôi đang cáu.Một vài lời giải thích ko đầu ko cuối và bạn cũng ko hiểu.Nếu bạn thực sự là người quan trọng với tôi.Dù tôi cũng đang cáu.Tất nhiên rồi.Chăng ai muốn bị mắng mỏ cả.
Nếu bạn hỏi tôi tại sao tôi lại làm như vây? Tôi sẽ cho bạn lời giải thích.
Nếu bạn hỏi tôi : làm sao bây h? Tôi sẽ cho bạn hướng giải quyết nếu tôi có hoặc ít nhất cũng tìm người mà tôi nghĩ rằng họ có kha năng giúp đỡ bạn.
Bạn bảo tôi và bạn xa cách.Nhưng bạn đã bao h cố gắng hiểu tôi? Hay lần nào cũng chỉ trách móc? Qui chụp?Trong khi tôi luôn luôn cố gắng hiểu bạn.Tha thứ cho bạn.
Tôi ko phải là thánh nhân.Tôi đương nhiên là có thích hoặc ghét một số người.Và lãnh cảm với đa số còn lại.
Bạn nghĩ là trước lớp bạn mắng  tôi thì tôi sẽ ghét bạn? Ko hề,trái lại tôi lại rất thich những người dám nói thẳng dám chỉ ra chỗ sai của tôi.Tuy nhiên lần sau bạn có thể góp ý với tôi tế nhị hơn ,gia dụ như khi ko có ai chẳng hạn.Tôi thì vẫn thích người ta giữ cho tôi một chút thể diện.Để tôi ghét bạn,Thì đó phải là một quá trình.Sau rất nhiều sự kiện và rất nhiều hành động của bạn.Tôi ko đánh giá ai qua lời đồn,dư luận.Tôi chỉ nhìn vào một thứ duy nhất : hành động.Thế nhé.Ngay cả khi tôi ghét bạn.Thì bạn vẫn có thể an tâm rằng : bạn vẫn được hưởng quyền lợi chung ở lớp như những người mà tôi thích.Đơn giản vậy thôi.

Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014

Hôm ny meo vui lém,vì trút đc gánh nặng trong lòng.Hì công việc cũng nhẹ gánh đi bao nhiêu.Phù.Ham hố làm gì những thứ phù dung.
Sau vụ lần này meo nhận thấy bản thân mình cũng mắc sai lầm.Meo ko nên bàn bạc những việc quan trọng qua face mà nên gặp mặt nói rõ.Như vậy mới tránh hiểu lầm.Cũng là bài học nhớ đời về sau.Dù sao thì mình sai thì mình nhận.Xong rùi mình sửa.Chẳng sao cả.Trời cóa sập xuống đã cóa các bợn nam gánh vác.Hì hì.
Một năm mà bà ko gây tai họa lần nào thì bà ko chịu đc hả hả T___T
Có pải tôi muốn thế đâu.T__T
Bà mà còn muốn thế nữa thì tôi đã quẳng bà xuống chân cầu Niệm từ lâu rồi.
Biết rồi khổ lắm nói mãi. :PPPP
Đứng trươc một sự việc sẽ có 3 hướng : một là sao mày ABCXYZ thế,2 là tại sao lại như thế? 3 là phải làm sao bây h?Tùy vào lựa chọn của mỗi ng mà họ sẽ nhận đc những kết quả khác nhau.Có lẽ trong cuộc sống,mỗi người cần có một hội đồng cố vẫn,nơi tập trung những cái đầu lạnh tỉnh táo,khi mà bản thân mình đã hoàn toàn mất phương hướng,và muốn buông xuôi tất cả.
Cảm ơn các bạn.

Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2014

Bố miu vừa đi rồi.
Người ta vẫn nói rằng : nếu thực lòng yêu thương một ai đó,thì bạn phai yêu luôn cả ước mơ của họ,thông cảm cho những khó khăn của họ,ghi nhận những cố gắng dù chi nho nhất của họ. Như vậy, mơi là yêu.
Miu nhớ bố.Miu mới chỉ nấu cho bố được mấy món.Miu còn muốn nấu nhiều món nữa cho bố ăn.Chắc là phải lâu lâu nữa hai bố con mới lại được gặp nhau.Uh,chắc là vậy.Đã bao nhiêu lâu rùi,mà miu vẫn cảm thấy...Chắc là do đường hơi nhiều bụi.
Một tuần mới lại bắt đầu.Mọi việc lại trở về với quĩ đạo .Miu cũng vậy.Phải mạnh mẽ lên mới được.Miu còn có nhiều dự định,nhieu viec can phải làm mà.

một ngày mới

Hừm, đã lăn tay điểm chỉ xong.Công nhận là cũng có sạch sẽ hơn một tí.Cơ mà...iêm chỉ có một ước mơ nhỏ  nhoi:((, đến bao h việt nam mới làm thẻ theo kiểu po kế mun.Làm cái thẻ hết chưa đầy 5s thay vì một tháng như bây h :((.Thủ tục hành chính đúng là...Cơ mà  trong lúc chờ đợi (mà hông thấy lãng mạn tẹo nào),iêm nhận ra là sinh viên y rất sướng.Tại vì thủ tục vào viện cũng rườm rà hem kém.Mà cứ có cái từ người nhà là khác ngay.Thoai thì một thằng khổ cho cả nhà sướng kể ra cũng ko lỗ.
Cũng tạm hòm hòm rồi,còn chút việc cố cho xong nôt.Tính meo là vậy,làm gì cũng phải quyết tâm.
Tuần sau mới bắt tay vào học bài.Tuần này meo phải giải quyết việc nhà cho xong đã.Meo hơi bùn.Dạo này mẹ dạy nhiều quá.Kinh tế gia đình ko khó khăn Mà meo  tiêu mấy đồng tiền này,càng lúc càng khó khăn hơn.Đã 22 tuổi rồi đấy.Làm sao mà ko nghĩ cho được.Vẫn biết là cái gì đáng tiêu vẫn phải tiêu,cái gì đáng chi thì ko đc run tay.Nhưng mà nhiếu lúc cũng thấy...
Năm nay ,bố mẹ meo đã đi tơi thống nhất : vụ meo muốn ôn thi.Có vẻ xuôi xuôi rồi thì phải.Dù sao cứ có người ủng hộ là thích ùi.Có một mục tiêu để vươn tới cũng giúp cho bản thân mình sống tốt hơn,ko cảm thấy đời vô nghĩa.Mơ ước đâu có xấu.Mơ ước sẽ giúp con người ta cố gắng sống tốt đẹp hơn.
Nhóc Chuột cũng kiếm được thầy.Thấy hắn khoái thầy mới lắm.Meo cũng thấy vui .Meo và bố mẹ luôn tôn trọng quyết định của hắn.Ngay từ khi còn nhỏ,bố mẹ đã từng bước trao quyền tự quyết cho 2 đứa.Từ việc tự tổ chức sắp xếp thời gian học và chơi,đến lựa chọn thầy cô.Lựa chọn bạn bè.Bố mẹ chỉ đóng vai trò như những cố vấn,định hướng.Còn người quyết định vẫn là 2 đứa.
Học hành ko phải chỉ đơn giản là nhồi sọ.Mà điều quan trọng hơn cả là tạo dựng được niềm đam mê ,sự nghiêm túc với môn học đó.Và ngày càng chủ động hơn trong việc học hành.Tự chọn thầy cho mình,tự vận động để theo đuổi ước mơ.Tự giải quyết khó khăn phát sinh.Và tự đứng dậy sau những cú ngã đau.Đó mới là ý nghĩa thực sự của việc học hành.Tại sao cha mẹ thời nay lại bắt tụi nhỏ học nhiều vậy chứ? Cái cần học thì chẳng học.Rồi đây chúng nó ra đời biết phải làm sao?
Trở lại công việc của lớp.Năm nay .cũng tạm hòm hòm.Việc cũng ko còn loạn như năm ngoái.Chắc là từ thời điểm này trở đi mọi thứ sẽ vào guồng.Meo rất mong 2 lớp có thể cùng nắm tay nhau đi hết 6 năm học,2 lớp gộp vào thì mạnh.Chia ra thì bên nào cũng yếu.Dễ bị lớp khác chèn ép.Meo thì vẫn vận dụng lí thuyết đoàn xe lửa hay thuyết rết nhiều chân thôi.Thực ra muốn làm bất cứ việc gì cũng vậy.Bạn sẽ ko thể thành công nếu cứ cố gắng làm một mình.Việc càng lớn thì càng cần đến nhiều người.Trong điều hành lớp,meo tôn trọng ý kiến của Lộc.Thực tế thì mọi chuyện lớn nhỏ,2 đứa đều bàn bạc và đi đến thống nhất rồi mới thông báo hoặc thực hiện.Như thế,một là lời nói của Lộc có uy hơn.Hai là cũng để dân tình đỡ hoang mang.ko biết phải nghe ai.Cũng một phần vì meo muốn biết được người đối diện với mình có phải là người chủ động trong công việc hay ko?và một phần suy nghĩ của người đó?Có điều lớp vẫn còn nhiều chia rẽ.Biết đâu đc meo có làm năm nay cùng hắn nữa ko? Với meo thì tiếp tục hay thôi thì cũng đều mở ra những cơ hội mới.Có lẽ vì meo là người  luôn luôn chủ động tìm kiếm thứ gì đó.Thành ra chẳng bao h có đủ thời gian để ý đến mấy chuyện nhỏ nhặt.Đôi khi thì cũng thấy nhói đấy.Nhưng rồi cũng chẳng để tâm được lâu.Hoặc là có biết là sẽ ko tốt cho bản thân đấy.Nhưng rồi vẫn làm.Ngu mà.Bệnh ngu ko có thuốc chữa.Dốt thì đọc sách còn sáng dạ ra được.Chứ ngu thì...chịu.


 Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...