Khuya quá rồi,thôi chẳng học nữa,lại ngồi đọc đọc mấy thứ vớ vẩn.
Tôi thích phim và thích nhiều dòng phim khác nhau.
Hồi bé xíu ,tôi thích phim hoạt hình của Nga,Việt, sau đó thì thích hoạt hình của Mỹ, lớn hơn tí nữa lại thích hoạt hình của Trung Quốc và Nhật,Pháp.Bố mẹ tôi là những người kiểm soát rất tốt đầu vào thông tin của gia đình.Tốt đến mức cho tới bây h tôi vẫn có ấn tượng ko tốt về một số thứ ko tốt ,và tự động ko xem những cái ko đc xem.Cái này người ta gọi là : Bản năng từ tiềm thức.
Phim truyền hình thì tôi thích tuốt,chẳng chừa nước nào cả.À hình như có trừ Thái và Hàn.Uh,có thể ,có lẽ nó xướt mướt quá,ướt át quá.Mà tôi thì chỉ thich xem cái gì mà tôi có thể cười đc mà cười ngoác mồm ra đc thì tốt.Cũng có thể vì một vài giá trị ăn sâu vào bộ não bé tí tẹo này.Nên tôi mà nhìn mấy cậu (cô) : vì một người xa lạ mới quen nhau vài ngày -vài tháng-vài năm mà cãi lại-làm tổn thương cái người từ nhỏ đã chăm bẵm mình là tôi đã ghét rồi chứ đừng nói tới xem tiếp.Thế đấy.Già rồi mà.
Tôi thích cái tự do phóng khoáng của văn hóa Mĩ.Dám sống dám yêu,dám ước mơ.Ko bị ràng buộc bởi dư luận,...Dư luận là một đống rác.Mà não mình thì ko phải thùng rác.:)))Nhưng tôi phải khẳng định với bạn : nước Mĩ mới la nơi ăn nói một chiều nhiều nhất.Mà ơ đâu thì cũng thế thôi.
Tôi thích sự nghị lực của ngươi Nhật.Người Nhật dạy tụi nhỏ : Nước Nhật là một quốc gia nhỏ, nghèo,các con phải cố gắng học giỏi để đất nước giàu mạnh hơn.Người Nhật ko kêu ca than phiền trước ngoại cảnh.Họ sẽ san bằng mọi khó khăn bằng bộ não và nghị lưc của mình.Người Nhật ,cũng như các quốc gia phát xit cũ : họ trọng kỉ luật.Hơn tất cả : họ ko quên gốc gác của mình.Và luôn tôn trọng những giá trị truyên thống.Cũng có thể : vì thế mà đàn ông nhật có phần hơi gia trưởng.Con phụ nữ Nhật lại quá ư tuyệt vời.
Tôi thích sự thâm trầm,sâu sắc của Trung Quốc.Những giá trị văn hóa của họ : đã ăn sâu bám rễ vào giá trị truyền thống của văn hóa Phương Đông.Mà có thể là toan thế giới.Đó là một dân tộc giỏi.Họ làm ta cười đấy mà cũng làm tim ta đau nhói.Phải rồi đó là khó khăn của ta.Ta tự cười chính mình.Có những bộ phim tôi đã xem trên 20 lần,vẫn thấy hay.Đó là một điều kì lạ: ở mỗi độ tuổi ,ta sẽ thấy được cái hay của phim theo một góc độ khác nhau.Người trẻ thích những pha lập công hoành tráng của tướng võ,người già lại mỉm cười trước sự khéo léo của quan văn.Còn tôi...chẳng biết nữa.
Tôi thich sự lãng mạn của văn hóa Pháp.Xem phim của pháp tôi có cảm giác đó là một nơi yên bình.Con người ta sống với những gia tri văn hóa cao đẹp.Lịch thiệp.Phải rồi.và Nhẹ nhàng nữa chứ.
Tôi thích búp bê Nga :)).Đó là tuổi thơ của tôi.Những bộ phim hoạt hình ngụ ngôn.Những bản nhạc du dương êm ái.Mà mỗi khi tôi nghe lại,tôi lại tưởng tượng ra một không gian yên bình của gia đình.
Tôi thích những bộ phim cũ của Việt Nam.Đó quả là những tuyệt phẩm.Giàu cảm xúc và cả giá trị của một thời hào hung,một thời đã xa -nhưng ko được phép quên.Gần đây ,một vài bộ phim cũng làm tôi lưu tâm chút ít,nhưng để đưa được cái hồn Việt vào đó,hẳn là cần thêm 5-10 năm nữa.Nhưng tôi rất tin tưởng vào bộ mặt làng giải trí mới của nươc nhà.Khi các em đc đào tạo chuyên nghiệp và bài bản ,được sống gần hơn với một diễn viên đúng nghĩa.Hi vọng những tuyệt phẩm mới sẽ ra đời.Tôi tin rằng : điều đó sẽ sớm xảy ra thôi.
Nói chung là : tuy đàn ông pháp lãng mạn thật đấy,đàn ông Mĩ tài giỏi thật đấy.Nhưng có một điểm mà họ vẫn thua đàn ông Phương Đông nói chung và đàn ông Việt nói riêng .Đó là : coi trọng giá trị của gia đình.Trong mắt các cô gái thì điểm này là một điểm cộng rất lớn.
Bởi vì : ai rồi chẳng phải kết hôn.Mà có ai lại muốn lấy một người ko coi trọng gia đình bao h :))).
Viết chơi thôi,bạn cũng nên đọc chơi thôi,đừng đánh giá mình.Ko có mình khóa Blog tự kỉ một mình đấy :)))
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét