Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2014

Đã bao lâu r nhỉ?Có những khi ngồi tự kỉ một mình,mình lại tự hỏi bản thân mình câu ấy.Đã bao lâu rồi ? Bao lâu rùi mà mình vẫn còn nhút nhát như vậy?
Người ta bảo lâu r sẽ quen,nhưng sao m vẫn như vậy?
Mình biết trong mắt một số bạn,có thể trông mình rất là trướng mắt,quá ư là tiểu thư, sâu cũng sợ,ma cũng sợ ,giun cũng sợ,sấm chớp cũng sợ...mình sợ rất nhiều thứ mà mọi người đều nghĩ rằng chẳng có gì đáng sợ cả.
Mình rất mún nói với các bạn ấy rằng: mình ko cố ý tỏ ra như vậy đâu, m thực sự rất sợ mấy cái thứ đó,rất sợ lun ý..Mình cũng rất muốn được như các bạn nữ khác cùng lớp,có thể điềm nhiên ko sợ gì hết.Nhưng ko hiểu sao nỗi sợ ấy cứ bám lấy mình.Mình cũng rất cố gắng để quen.Nhưng ko hiểu sao càng cố gắng thì hình như là cáng sợ hơn.
Mưa mà có sấm chớp thì phản xạ của mình vẫn là nép vào một người nào đó,dù mình biết như thế là ko tốt, nhưng ko hiểu sao lúc ấy m ko thể chiến thắng nỗi sợ đc.Những lúc chỉ có một mình ,m thường ôm na na,tự nhủ : ko có gì đáng sợ cả.Nhưng mà thực ra thì vân rất sợ.:((
Làm sao để hết nhát bây h?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...