Lại một cá tháng tư nữa rùi nè.
Òa đã 2 năm rùi ấy nhỉ.Chúng ta đã ko còn học chung từ dạo ấy,cũng ko mấy khi gặp nhau nữa,mặc dù nhà 2 đứa ở cạnh nhau.Thực ra là tớ cố tình tránh mặt cậu,chỉ khi nào ..uh theo bản năng lại ghé qua rùi lại bước đi thật mau.Hôm nay,bùn bùn lại mở nhật kí ra đọc,nhớ lại những kỉ niệm trước đây,những lời tớ tự hứa với bản thân mình.Uh cuối cùng t cũng làm đc,ít ra thì cũng giữ mình ở xa cậu.
Tớ nhớ có một lần tớ đã nói 1 câu,có lẽ cậu sẽ thấy bị tổn thương,tớ cũng hối hận lắm nhưng ừ tớ ko xin lỗi,tớ muốn cậu hết hi vọng,muốn cậu tập trung thi cử,tớ sợ câu trượt,uh ngốc quá một người giỏi như cậu thì làm sao có thể trượt được.
Còn nhớ hôm cuối cùng chúng ta gặp nhau,à có lẽ cậu ko biết đâu,t đã nhìn cậu rất lâu,uh tớ định chạy ra chụp với cậu 1 kiểu ảnh.Ở nhưng rùi tớ,cái con bé đầy kiêu căng,tự phụ,ko cho phép mình hành động giống như những cô gái khác.uh các bạn nữ ai cũng mún chạy lại mún chụp ảnh với cậu.ở tớ thì ko thế,tớ ko thích làm cái việc mà ai cũng làm,mặc dù t rất muốn làm điều đó.Trước khi cậu đến,tớ chẳng chụp hình với ai cả,ngồi 1 góc,chốc chốc lại nhìn ra cổng trường ,ngó cậu.Thế đấy tớ vôn ngốc mà,vì ngốc nên hay bỏ lỡ những thứ quan trọng.Trước khi đứng chụp ảnh tập thể,uh chúng ta đều nhìn về phía nhau.Ko hiểu cậu có nghĩ như tớ nghĩ ko?Tớ ,uh lại một lần nữa vì tính kiêu căng mà ko chạy lại phía cậu,chắc tớ rỗi đấy,ai bảo cậu bắt tớ chờ lâu thế,định chụp hình hết với người khác rồi mới quay sang tớ á.Còn lâu.uh lúc ấy tớ cũng là trẻ con mà.Ai qui định là tớ phải làm ngưởi lớn đâu.
Xét ra thì cái tình cảm của chúng ta,chẳng có bắt đầu mà như đã kết thúc.Chẳng ai nói với ai điều gì,có lẽ chỉ là cơn gió thoáng quá.
Tớ vốn định cất hết mấy thứ cậu từng tặng tớ đi,nhưng rồi lại ko đủ can đảm.Khó khăn lắm tớ mới xóa đc hình ảnh của cậu,nhưng còn những kỉ niệm,có lẽ tớ vẫn có quyền giữ lại.
Ở nơi xa ấy ,cậu hãy sống thật vui vẻ nhé,hay luôn là cậu,hồn nhiên ,sâu sắc.
Cá tháng tư vui vẻ.Ko biết năm nay có bao nhiêu con cá vô lưới đây?=)),bắc chảo rán cá nào=)))
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Hai, 1 tháng 4, 2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...
-
Trời mưa gió, bố đang cho gà ăn. Mẹ con tôi ngồi cạnh mâm cơm chờ bố về cùng ăn. Mẹ nói : bỏ ít cá khô vào nướng cho bố. Tôi thấy mâm cơ...
-
Hôm nay về quê nội, hương rạ dộc vào mũi thấy cay cay, nhìn như bóng dáng nội chờ tôi về năm nào, nhìn như nội đang quét sân phơi thóc năm...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét