Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Một ngày nữa lại qua đi với mèo con.NGoáp,10h 15.
Một căn phòng có cửa nhìn ra bầu trời xanh vời vợi tức là vào mùa hè nó sẽ cần rất nhiều rèm để ko biết thế nào là nắng chói chang.:)))m đúng là  hơi có bị thực tế quá mức,có mơ mộng tới đâu thì cũng ko thoát khỏi mặt đất được.Nhưng cuối cùng thì đứa thực tế như m vẫn là đứa đi mua hoa hồng tặng ai đó,và lang thang đâu đó đê tìm một căn phòng có cửa nhìn ra bầu trời xanh vời vợi(tất nhiên là có cả rèm nữa :3,),trong ngăn tủ chứa đầy tăm bông và tăm tre mà m cũng ko hiểu m mua mấy cái đó để làm gì?Chỉ là thinh thoảng gặp rồi lại mua...vậy thôi.Cô hàng xóm thường rất ngạc nhiên khi mỗi lần m  bán đồng nát.m thường hỏi rất cặn kẽ mỗi thứ là bao nhiêu tiền,mặc cả xong xuôi đâu đấy rồi lại đem cho người ta.
-Sao em ko lấy số tiền đó?Cho ko họ thế à?
-Tôi cười trừ.
Nhiều lúc meo cũng ko hiểu nó có nổi một chút lãng mạn ko?Chắc là nếu có thì cũng bị công việc dìm xuống từ lâu :P, nhưng bản thân nó cũng phải thừa nhận là nó có những niềm tin hơi cố chấp và có phần ...
Có lẽ do nó thích đọc truyện cổ tích,thích xem phim hoạt hình,thích tụi nhỏ.Mà cũng thiệt kì cục,càng lớn người ta càng đi tìm những dòng văn học có vẻ người lớn hơn,xem những bộ phim người lớn hơn,thích những thứ người lớn hơn.Duy có nó thì càng nhiều tuổi càng cảm thấy những thứ lúc nhỏ nó gắn bó càng ý nghĩa,càng thú vị hơn.Càng lớn nó lại càng cảm thấy gắn bó hơn với những thứ cổ hủ truyền thống.Hẳn là người ta sẽ ngạc nhiên lắm khi thấy một con bé ngồi ngẩn ngơ : nghe quan họ,nghe chèo,lẩm nhẩm theo mấy đoạn tâm đắc ,hay bâng khuâng  dạ trước một khúc hát ru.
Nó ko giỏi an ủi người khác,càng an ủi có khi càng làm ng ta tổn thương thêm.Tại nó toàn nói về hiện thực mà,hiện thực thì hay đau lòng.Bạn à,cố lên nhé.Ngắn gọn vậy thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...