Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

Bằng giờ này tuần sau,có lẽ m đang đóng gói đồ đạc để chuẩn bị về nhà.Nhanh thật đấy,vậy là một năm nữa lại sắp qua đi.Năm nay,đôi với m có lẽ là năm ko có gì đáng được  coi là thành tựu.Nhưng lại là một năm mà m coi là quan trọng nhất trong 6 năm.Một nửa thời gian học đã đi qua,nhanh quá ! trong đời đại học có được bao nhiêu lần 3 năm đây? Những suy nghĩ của m năm nay sẽ ảnh hưởng rất lớn tới hành động của m trong các năm tới.Nếu như ví ngày ra trường như một mùa lúa chín,thì năm nay chính là lúc làm đất,gieo mạ.Nên gieo giống gì cho hợp thời tiết phương Bắc đây? Nghĩ tới nghĩ lui mà vẫn phân vân.Giống thì khó trồng quá,chỉ e không đủ sức chăm bón.Tới ngày thu hoạch ko biết thu được bao nhiêu?Có giống giá lại ko cao,mùa sau thu hoạch lại sợ ko bán được.Có giống lại quá mắc...Quanh đi quẩn lại vẫn chẳng biết nên làm gì?Người xưa có câu: lão nông tri điền. Lần này, m quyết tâm  đánh cược một lần,gieo giống mà lão nông chọn.Hi vọng ...đây sẽ là một quyết định đúng đắn.Năm nay,m cũng nghĩ thông suốt một số chuyện.Trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm .Tuy là giống lúa đó m ko gieo nữa,nhưng phân bón thích hợp,nước tưới làm sao cho tốt m cũng đã tìm hiểu kĩ lưỡng.Mình thực lòng mong muốn có thể giúp đỡ ai đó gieo được loại lúa này.
Năm nay,xảy ra việc của ngoại,lòng m  ngộ ra được nhiều điều.Cái gì mà bình tĩnh quyết đoán,vững như bàn thạch,haiz...đứng trước sinh tử của người m yêu thương ,m mới hiểu : hiểu chuyện thì dễ,làm sao khó thay?
Nội đi rồi,ngoại tuổi tác cũng đã cao.Những năm tháng sau này e là...Tết này, tết sau...ko biết còn có được bao nhiêu cái tết ông cháu sum vầy bên nhau nữa?
Tết này m đã hơn 22  tuổi, m cũng từng nghĩ tới việc nên tìm một người bạn để có thể trân trọng cả đời. Nhưng  mà nhìn lại bản thân : m vẫn cảm thấy vẫn chưa phải lúc thích hợp. Yêu bạn lúc này,m sẽ chỉ mang lại tổn thương sâu sắc cho bạn ,haiz...ko thể đem lại hạnh phúc cho bạn được.Con người m,đúng là đầy mâu thuẫn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...