Nội ơi,đài lại báo bão về nội à.
Mưa!
Cơn gió thổi liêu siêu mái tranh nghèo.
Mưa lạnh buốt cắt từng mảnh suy nghĩ
Nhớ một thời đã qua,
Nhớ một nguoi đã xa.
Ting tang,tinh tang...
Tiếng ghi ta buồn biết mấy
Tiếng mưa buốt biết mấy
Ting tang tinh tang
Nhớ bếp rơm bập bùng
Nhớ hương canh ai nấu
Nhớ tro bêp bụi bặm
Ting tang tinh tang
Tiếng ghi ta ngân sầu
Nhớ đôi tay ấm thô sần,
Nhớ bóng gầy liêu siêu
Nhớ sao đôi mắt đen huyền,
Nhớ ...
Một người đã ra đi ko bao h trở lại
............................................................
Có những thứ ,ai cũng bảo là xấu xí ,đáng vứt đi,nhưng lại rất đỗi quan trọng ,rất đỗi thân thương với một người tre tuổi.Có những người ai cũng bảo là già nua,xấu,nhưng mãi đẹp trong lòng một người khác. Có những người,dù biết là ho đã đi đến một nơi rất xa,nhưng những mảnh kí ức về họ,mãi khắc sâu trong trái tim người còn sống.Mưa à,mưa vô tình với người hữu tình quá mưa biết không?
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Một vị khách đặc biệt
Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...
-
Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
-
Hôm nay là một ngày đặc biệt, bắt đầu một khởi đầu mới. Ko biết có thể kéo dài được bao lâu nhưng sẽ cố gắng giữ gìn lâu nhất có thể. Hi vọ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét