Thứ Hai, 8 tháng 4, 2013

thư gửi con gái,p2

Gửi con gai! NHỮNG NGƯỜI KHÔNG TỔ QUỐC Ở đất nước này chiến tranh đã lùi xa trên ba mươi năm nhưng lạc hậu và đói nghèo là cảm nhận dễ thấy nhất với bất cứ du khách nào. Bên dòng sông Mê kong êm đềm cách thủ đô Pnongpenh ba mươi km về phía Việt Nam là một xóm người Việt kiêu sinh sống trong những ngôi nhà sàn xiêu vẹo vói diện tích cả nhà cả sân vẻn vẹn (7*5= 35m ) nghe nói của Nhà thờ cho mượn để sinh sống nếu ở suốt đời thì được đi nơi khác phải trả lại Nhà thờj. Thấy người Bắc tới từ zà tới trẻ tròn mắt nhìn như gặp Tây đi du lịch(vì bà con ở đây chỉ nghe và nói được tiếng Nam), nhìn bà con tội quá, zà lua và đen đúa gầy gò, mấy con chó chạy ra sủa như mấ bộ xương nhe răng dọa khach. Từ ngày Tập đoàn năm sao đến xây dựng nhà máy phân bón kề bên thì cuộc đổi đời đã đến với bà con ta rồi, hằng ngày từ zà đến trẻ miễn là còn ăn được nói được đều vào làm cho nhà máy với mức lương từ 70 đến 100USD một tháng( với CPC đây là thu nhập lý tưởng rồi) bộ phận của Bố phụ trách cũng có mấy người chạc 20,25 tuổi hỏi tới chứng minh thư nhân dân để làm thủ tục thì đều không có .Qua tìm hiểu mới vỡ lẽ phần đa Việt kiều ở đây dù sinh sống tới mấy đời ở CPC vẫn không có khai sinh thì làm sao có CMT được, không riêng Việt kiều mà phần lớn dân nghèo CPC đều thế như vậy thì làm sao đi học. Cuộc sống thất học và đói nghèo chắ là muôn thủa....

2 nhận xét:

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...