Khoảng thời gian qua , đã có rất nhiều thứ đã thay đổi.Nhưng trong lòng con, hình ảnh của nội và căn nhà nhỏ dưới quê vẫn như câu truyện mới chỉ ngày hôm qua, nội của con thật là nhân hậu, lại thông minh, có lẽ nếu người được học hành đàng hoàng, sẽ là một bác sĩ giỏi ,nhưng ...có nhiều thứ đã không thể quay lại nữa rồi.Bao nhiêu năm qua, cuối cùng người cũng có một ngôi nhà mới, khang trang, ngoại cũng vậy, hai người đều đã đi đên một nới rất xa, rất xa...Con vẫn còn nhớ mơ ước nhỏ bé của mình mỗi lần ở cạnh nội, bây giờ con đã làm được rồi nội à, nhưng...nội đã không còn ở đây nghe con lải nhải về mơ ước của con ,có lẽ con đã sống trong quá khứ quá lâu.Bây giờ, con nên quay về với hiện tại, với cuộc sống này rồi.
Con luôn tự hỏi bản thân mình: tại sao con thường đến muộn trong những cuộc hẹn quan trọng, nội, ngoại, và cả em nữa, đều ra đi đột ngột, mới đang như khỏe mạnh, mà lại đột ngột ra đi rất nhanh, bao nhiêu lần như vậy mà con vẫn không thể đến đúng hẹn.Đã có lúc, con cảm thấy, mọi cố gắng của mình đều vô ích, con đã có lúc muốn từ bỏ con đường này, mặc dù ...con biết là chỉ còn một đoạn đường ngắn nữa thôi ....
Thời gian qua đi, con lại nhớ ,nhớ đến những lời nội đã dạy con, có lẽ, con đã sai...nội và cả ngoại nữa, có lẽ vẫn đang ở một nơi xa xôi nhìn con sống tiếp, được sống...rất khó.Cần biết trân trọng bản thân! Bây giờ con đã hiểu, người cũ đã đi rồi, người ở lại vẫn phải sống tiếp, cho dù có sống mãi trong quá khứ, thì cũng không thể đem quá khứ đẹp đẽ ấy quay về.Trong lòng con người mãi mãi có nụ cười ấy, có giọng nói ấy, chỉ cần nhắm măt lại, là quá khứ ấy sẽ quay về, ấm áp như bếp lửa hồng vậy, tuy là rất nóng, nhưng lại không thể rời xa.
Nội biết không,khoảng thời gian khó khăn nhất của con đã qua rồi, chỉ còn một năm nữa, con sẽ có chứng chỉ hành nghề, công việc cũng dần ổn định, con vẫn đi về một mình, có lẽ, thời gian tới con sẽ bận lắm, không thể thường xuyên nghĩ về người, mong người ở nơi xa sống thật tốt, cười thật nhiều!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét