Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

khi còn nhỏ: đã có người thì thầm vào tai nhỏ câu này : nếu một ngày nào đó con trở nên giàu có mà trong con chỉ toàn những toan tính và phiền não.Vậy thì sự giàu có đó có nên chăng?
Tới bây h,nhỏ vẫn chưa trở thành một người giàu có,nhưng câu hỏi bỏ ngỏ nhỏ đã ngẫm nghĩ gần chục năm  mà cũng mãi mung lung.Có nên chăng đặt những câu hỏi lớn như vậy cho một đứa nhóc 8 tuổi?Có lẽ có.Mà cũng có lẽ ko...
Mấy năm gần đây,các ngành đều chuyển mình ,ngành y ì ạch của nhỏ cũng đang bước những bước chậm rãi trên khúc quanh trí mạng.Mỗi thế hệ mỗi khác.Thời của nhỏ sẽ chứng kiến những đợt rung chuyển động trời còn hơn cả vụ 86 ngày xưa.Thời của nhỏ sẽ có những thứ khiến thầy pải ngậm ngùi : giá tao sinh muộn 20 năm nhở.Cũng có cái làm thầy phật lòng.Chúng mày cứ liệu hồn,sống cho ra sống,đừng có mà mờ mắt.
Mắt e chẳng có tiền thì cũng mờ sẵn rùi.=.=.Nhỏ cảm thấy vui vì trên con đường mờ mịt,thỉnh thoảng vẫn nghe mấy tiếng mắng mỏ: ko phải đường này,ngõ cụt đấy.Hay thỉnh thoảng có ng cốc đầu vì cái tội lười quá .Mà nhỏ  có lười lắm đâu.Chẳng qua so với tiền bối mới thành lười thui.T___T.Út là khổ thế đấy.
Nhỏ đang chờ đợi...chờ đợ cái bước ngoặt lịch sư ấy.
Trời ơi sao mà mãi ko qua đc câu 2.Sao mà mô phôi răng dài thế :((/
E viết linh tinh đóa.Đừng tin.:P

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...