Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

Hồi hộp quá!
Sáng nay,meo dậy từ rất sớm.Cả buổi sáng cứ đi ra đi vào,chẳng học được chữ nào =.=
Nhìn chiếc blu treo trên móc,m lại thấy nhớ nhớ.Lâu quá r m chẳng đi lâm sàng,chẳng gặp bn.Cắn bút đọc lí thuyết,công việc chán ngắt.
Lên y4 cảm giác m lười đi nhiều.Ko giống như hồi y3,sáng đi viện,chiều đi học,chiều tối đã mò vào gđ,hồi ấy ít thời gian mà học nhanh vào thiệt.Chắc là có áp lực nên nhớ cũng dễ.Bây h ,cắn bút hoài lại thấy chán chán.
Mấy đứa ngồi tâm sự ,chắc là năm sau khoa mới nhận m về.Lại một kì lí thuyết nữa.NGhĩ mà đã thấy chán.
Tối nay về chẳng biết có khá hơn ko?Cái kiểu học của m,rơi xa bn là lại thành đứa nhành nhàng,ko giỏi ko dốt.Có những bạn,học lí thuyết siêu kinh.M ko hiểu làm sao mà bạn ấy cũng có một quyển sách,m cũng có một quyển sách.Mà bạn ấy được 9 m đc có  7.==.Ko pải ghen tị đâu,thấy m kém thì tự đặt dấu hỏi thế thôi.Một đứa trẻ lớp 1 ở Nhật Bản sẽ bỏ cuộc sau 1h trước một bài toán khó tới mức mà bé ko thể giải được.Tương tự như vậy,một đứa trẻ khác ở Mĩ sẽ bỏ cuộc sau 30s.Đơn giản vì suy nghĩ 2 đứa khác hẳn nhau.Hic hic.Có lẽ nào iêm ko có khả năng trong mí môn LT này? Em muốn đi lâm sàng T____T.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...