Sao một tháng lại qua đi nhanh thế ko biết =.=,mình vẫn còn muốn ở nhà thêm,thêm nữa.Năm_ 3 rồi ý nhỉ,bảo sợ thì chẳng sợ,mà bảo thích xuống thì chẳng phải.Ờ,ai chẳng thích sướng,ở nhà ngủ nướng nè,xem phim thoải mai,đi chơi,đi ăn...co ng trò chuyện,có ng hiểu mình,cuộc sống nhẹ đầu hơn.
Có lẽ mình bắt đầu hiểu vì sao cac ông chồng lại ko muốn cãi cọ ở nhà.Họ sợ?Có lẽ thế,có thể họ muốn có một chốn dung thân,một nơi an toàn sau một chặng đg dài.
Xa nhoc Minh,mình cũng bùn.Kể ra chẳng mấy gia đình mà chị em hòa thuận đc như vầy đâu nhỉ?Mình thih nâu ăn,nhóc lại thích ăn.Mình ko thích đi giầy cao gót.Nhóc bảo chị cứ đi dép cũng đc...nhóc Minh ham bóng đá lăm,ngày nào cũng nói về đội bóng của nhóc,những cầu thủ ,thị tr chuyển nhượng,rùi hồi hộp chờ đợi,mỗi tội mình chẳng bao h nhơ đc thứ gì.Toàn tên dài ,T__T,nhưng mà nhìn nhóc liu lo cũng hay=)
Mình_cái con người mà ngày nào cũng là ngày đẹp trời.Con ng mà ng ta nhìn vào luôn luôn thường trực c hỏi: Hôm nay có chuyên gì mà vui thế?Ngày nào cũng có thể cười đc.Mình thích cười,cười làm tâm trí nhẹ nhõm,vui hơn.Với cả,cười làm cho mình dễ nói chuyên với mọi người hơn.Cái con ng mà măt lúc nào cũng hằm hằm ý thì ai mún nc đâu nhỉ?Cũng có người bảo mình giả tạo,cứ lấy nụ cười để che đậy nhiều thứ.Ờ ,mình công nhận là mình hay cười thật,nhưng ai bảo mình giả tạo là mình khó chịu lắm. Bởi vì mình nghĩ:Lại thêm một ng nữa ko hiểu mình.Chẳng nhẽ cư đau buồn đc mãi?Thất bại mãi?ko ,mình ko muốn thế,mình muôn đứng dậy,tìm cơ hội đi tiếp,đi đến đích.Những kẻ đã ko hiểu mình mà còn nói linh tinh thì ,nghe một vài lần thì cười nhạt,nghe nhiều thì cho vào vòng:ko quan tâm.Ờ tôi mà cho bạn vào vòng đó thì xem như mqh giữa chúng ta đã xác định.
Mình_ cái con bé hơi bị kì cục,số ng có thể chung sống và chịu đưng mình trong một thời gian dài là ko nhiều.Uh,Thử tưởng tượng mà xem,vào một ngày X đẹp trời ,trong nhà bạn bỗng dưng xuất hiện một con be thích nghe nhạc cổ điển,nhạc trịnh.Đã thế nó còn cứ khư khư cai sở thích âm nhac của nó là đúng.Nó thích thú với những công thức nấu ăn mới,và gânf như quên mất(cố tình) la ng ăn co thích hay ko.Nó thì lúc nào cũng mặc 1 bộ quần áo rộng thùng thình,đi giày thể thao.(bất chấp mẹ nó đã nhồi nhét vào đầu nó bao nhiêu thư mà một cô gái cần có: biết diện,biết đi giầy cao gót...Giầy cao gót là cai gì?Nó có ăn đc ko?=)Nó một tín đồ cực kì trung thành của đồ ăn.Cái gì thì nó ko chắc chứ riêng cái bếp của nó thì nó có thể tự hào là :gần như chẳng thiếu thứ gì.
Mẹ nó thì :con gái con đứa,suốt ngày lúi húi trong bếp.Thế thì bao h mới...
Nó:kệ chúng nó,chúng nó nghĩ con tốt ,con đẹp thì món ăn của con có ngon hơn đc đâu.
Mẹ:....
thế đấy, cơ mà nó cũng ko thể làm ma ma nổi cơn giông tố mãi đc,ko đi giầy cao gót,thì lúc đi chơi với ma ma,hoặc với bạn nữ nào đó,thì cũng ko đc đi giày thể thao.Cơ bản là pải giữ cho ma ma 1 chút thể diện.Chứ ở trường,về cơ bản là...Mà bạn nào đồng ý đi chơi với mình mà cho mình mặc mấy bộ mình thich ,với cả cho mình đi giầy là mình iu pạn đóa lém nhá.
Hè này,một vài ng bạn cũng đã có đôi,uh,nên vui đúng ko,mình ko yêu thì cũng ko nên buồn khi thấy ng ta yêu.Dù cho một số ng có ng yêu làm mình cảm thấy hơi bị...Nhưng mà đó là cs mà.Hơi tiêc một chút,lớp ko hop đc,cũng muốn găp mọi ng,cũng nt cho xếp rùi,nhưng mà ...tóm lại là vẫn ko họp đc .
Một năm đầy giông bão sắp bắt đầu,năm nay đã nhiều trình,môn nặng,lại đc tặng kèm 2 môn sản ,nhi .hic hic.Y3 ơi ta đang đợi mi đây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét