Thứ Tư, 25 tháng 2, 2015

Mai đã hết tết rồi à?Nhanh nhở? Sao m cảm thấy m vẫn chưa nghỉ tết :(.
Gói ghém đồ đạc.Mai lại lên đường.Tết này m chẳng đi đâu ,chỉ ngồi ở nhà,nghĩ về những việc đã qua.
Năm nay mèo đã bước sang tuổi 23.
Ờ cái tuổi nó cũng ko còn mung lung bồng bột như 22 nữa..Đã biết nên đi đâu làm gì,có một mục tiêu và cặm cụi làm.
Cũng ko còn mặn mà với những cuộc chơi như tụi trẻ trâu.Hai ba rồi mà,cũng đã bắt đầu tu tỉnh rồi..Đã tới lúc nghĩ đến cảm giác của người Thân.Lúc rảnh thì hí húi với gia đình.Cảm thấy thời gian cũng ko có nhiều,cũng chẳng hơi đâu mà lê la kề cà .
Ở vào tuổi 23,sự vật sự việc dường như cũng thực tế hơn.Con bé ko còn phóng bút nguệch ngoạc cả đống kế hoạch rồi vất đấy nữa.Nó đã biết nghĩ,biết gạch ra những gạch đầu dòng.Ngắn gọn.Con bé đã thôi mơ mộng về một xoong cá đầy như kiểu nồi cháo Thạch Sanh,hết lại có.Nó đã bắt đầu hình dung ra là một ngày nào đó,cá có thể hết :((.
Thế đấy,Mèo con đã bắt đầu nghĩ về con cá khi nó ở dưới hồ.Làm sao mà ăn nó bây h được nhở?=.+
Cá ơi sao mà mi lại ở sâu thế? Sao mà mi lại bơi nhanh thế? Làm mèo con cứ xoay vòng vòng T__T.
Ơ tuổi mà nó đã bắt đầu nhìn nhận về Tự tin theo một nghĩa khác.Tự tin ko ở đâu xa,nó chỉ đơn giản là bạn có giám vứt bỏ những sĩ diện hão để sắn tay làm một việc mà bạn cho là đúng hay ko?Lâu lâu mới thấy mất tự tin ,ờ, hóa ra m cũng cần rèn luyện thêm nữa.
Tết này m chăng học hành gì,chẳng khắc được cái răng nào,chẳng đi tới đâu cả.Nhưng m nhận thấy,đây là cái tết ý nghĩa nhất với m.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...