Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

Sau một đợt ốm , pi h m mới hồi ng lại chút.
Mẹ gọi điện xg mà m cũng chẳng giám kể,m sợ mẹ lo thêm.
Con ng m vốn là như vậy,cố chấp.Cho dù nhớ đấy,cần đấy.Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn ko nói ra.Vì biết nói ra cũng chẳng để làm gì.Suy cho cùng cũng chẳng thêm ng xuống thăm m đc, mà ko xg đc biết thi có ích gì? chỉ thêm lo lắng.
Nếu mà em còn muốn tiêp tục đi học thì pải giảm việc xuống.Em đang vắt kiệt sức khỏe của chính mình.
Em sẽ  nhớ ạ.Đầu năm nhiều việc quá,chắc em cố quá.
uh,khi nào mệt quá thì cũng nên nói ra để ng khác giúp,đừng có cố một mình.
Vâng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...