dù mình biết kết quả sẽ là như vậy mà lúc đọc kết quả ,sao vẫn thấy bùn bùn.
Lại một kỳ sát nút nữa,cái số phận của mình:....
Bùn .
Có lẽ là nên đi theo con đường thứ 2,chắc chắn và đỡ nguy hiểm hơn.Dù mỗi ng trong đời chỉ có một lần đc đứng trước cửa của lối vào nhât. Nhưng mà...lúc này mình đang thiếu niềm tin vào chính mình.
Ko nên lấy quá khứ để đánh giá tương lai.Cơ mà mình thực sự đã cảm thây mệt mỏi rồi.Mình muốn nghỉ ngơi.Vẫn còn mấy tháng nữa để mình tiếp tục suy nghĩ.Chỗ học thì cũng hỏi han đc ít nhiều,bạn bè cũng liên hệ lại.So vơi ng khác mình có rất nhiều lợi thế.Nhưng ...mình lại thiếu quyết tâm,thiếu niềm tin.
Làm sao mà đội R có thể kiên trì đuổi theo con Pikachu suốt 18 năm thế nhỉ?Chắc là do đạo diễn bảo thế.TRong phim ấy mình thích nhất là đội này luôn.Bởi vì họ rất rât là kiên trì bám đuổi pikachu.Còn mình? Con pikachu của mình đang ở đâu?
Ai có thể cho mình biết câu trả lời?
Mưa!cứ mưa là khang lại hí húi bên em lap,em lap ngoan mà,em luôn luôn im lặng,ở bên khang những lúc khang cần,lắng nghe những tâm sự của khang,làm cho khang cảm thấy bình yên.
Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Một vị khách đặc biệt
Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...
-
Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...
-
Lúc còn nhỏ tôi là một đứa trẻ lơ đễnh hay quên, tôi thường làm mất bút và viết chữ rất xấu, vở thì cứ tèm lem vì những vết mực. Thỉnh thoản...
-
Hôm nay là một ngày đặc biệt, bắt đầu một khởi đầu mới. Ko biết có thể kéo dài được bao lâu nhưng sẽ cố gắng giữ gìn lâu nhất có thể. Hi vọ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét