Chủ Nhật, 2 tháng 2, 2014

Mây hôm nay lười quá,chẳng học hành gì,tiến độ siêu rùa:(,
nhớ lại kì học vừa qua,nhiều cảm xúc đan xen lẫn lộn lại ùa về.
Có một chút buồn,uh,con người mình nếu có nhược điểm đáng kể thì hẳn phải là cái tính nhớ lâu thù dai.Đôi khi ko phải là mình cố tình nhớ,mà đơn giản chỉ là có trí nhớ tốt hơn ng khac một chút thôi.Đôi khi cũng muốn giả ngây ngô cho nó sống vui vẻ qua ngày ,hiềm nỗi đầu óc đôi khi ko theo mệnh lệnh,cái cần phân tích thì ko phân tích,cái ko cần phân tích thì lại ...
Có nhiều chuyện vui,vui nhất là đc đi viện theo ý mình,đc vào nhóm toàn các bạn chăm chỉ ,có ý thức,hợp tính với mình.
Có thật nhiều kỉ niệm,nhiều nhất là với nhóm trực,rùi tới nhóm đi viện.Mỗi người trong nhóm 1 nét tính cách riêng,một hoàn cảnh riêng, mình cố gắng để nhóm đc hòa đồng ,người ít nói thì nói nhiều hơn,người ít cười thì cười nhiều lên..Không ai lấn át đc mọi người mà cung ko có cảnh có người bị thừa ra.Chúng mình đi viện,cố gắng nương tựa vào nhau,sống qua những thời điểm khó khăn,học hỏi từ nhau thì càng tốt.Bản thân mình cũng phải học cách tiếp xúc bệnh nhân từ các bạn .Bạn có lí thuyết vững tiếp xúc bệnh nhân theo một kiểu,bạn ko vững lí thuyết tiếp xúc bệnh nhân theo một kiểu,mỗi kiểu tiếp xúc ấy lại có những điểm hay riêng,mà bản thân mình đêu cần và nên học hỏi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...