Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2013

chiều thứ 6

chiều thứ 6,con dạo một vòng quanh  hồ Phương Lưu ,nhìn từng đôi  từng đôi các cụ sóng bước tản bộ bên nhau,trong lòng con chợt cảm thấy ấm áp,nhen nhóm một tia hi vọng.
liệu sau này con có thể sống như họ ,có thể có cuộc sống bình yên như vậy ko?
Thậm chí con còn chẳng biết cuộc sống sau này của con sẽ ra sao?cuộc sống gia đình sẽ như thế nào?Trong công việc,trong học hành con luôn là người rành mạch về đường lối,đích đến.Thất bại trong học tập con cũng từng nếm mùi,con cũng đã quen.Con ko hề thấy mung lung trong công việc,nhưng lại mơ hồ trog chuyện tình cảm.Con còn chẳng biết mình sẽ thích người như thế nào?Con cũng chẳng hiểu bạn bè quí mến nhau và thích hay có cảm tình thì khác nhau như thế nào?Có lẽ với những việc mình chưa hề trải qua thì khó mà biết đc.
Con chỉ mơ ước có một cuộc sống bình lặng,bên những người mà con yêu mến,làm công việc mà con thích.Con thích trẻ con,thích chăm sóc người khác,khích lệ những khả năng của họ,ước mơ của họ.Thích nhìn người khác cười.Nhưng con lại ko xác định đc là con thích người đàn ông như thế nào?
Chắc con bị các chú,các anh dọa nhiều quá rùi =.=.Trong nhà toàn nam là nam,nhìn lâu cũng quen mắt.thói quen của tụi con trai,các thói hư tật xấu,con cũng nắm đc tàm tạm,ko gọi là biết hết nhưng cũng sống đc.
T___T,hic bắt đền,sao nhà mình lại đa đinh thế chứ.T___T.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...