Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

Noel

Noel năm nay là một ngày đặc biệt: Lần đầu tiên trong đời ,mình nhắn tin chúc giáng sinh an lành cho papa và mama.Gửi tin nhắn đi và chờ đợi,mường tượng ra nụ cười vừa ngạc nhiên, khó hiểu xen lẫn hạnh phúc trên khuôn mặt vốn nghiêm nghị của papa và hiền từ của mama.Minh cảm giác như mình đang lớn dần.Ông già noel hàng năm vẫn gửi tiền về để bà già noel đi chợ mua quà cho tụi nó,nhưng mà chẳng ai tặng quà cho ông già noel và bà già noel cả.Năm nay thì khác rùi. Không giống như mọi năm,năm nay mình ko nhắn tin cho tất cả bạn bè nữa,chỉ nhắn cho một vài người thân thích,viết thiệp cho những người bạn mới và bắt đầu những mối quan hệ mới.Mình sẽ ko sống với quá khứ nữa.Chỉ còn 4 mùa noel nữa thôi.y Lúc nấu bữa tối,một người bạn nhắn tin báo mình đc 7 môn tư tưởng.AAAAAAAAAA qua rồi,mình may mắn thật,chỉ học 11/20 câu,câu 2 ko học gì,thế mà lại đc các bạn nhắc bài=), lại còn đc 7 nữa chứ =). Tối nay ko biết còn chuyện vui gi nữa ko nhỉ?
Tối hôm qua mình ngủ một giấc ngon lành từ 8h đến tận sáng hôm sau.Quên hết hóa sinh,điều dưỡng,quên hẳn giải phẫu luôn.Chỉ nhớ về các món ngon của mama,nụ cười của nhóc Minh.
Cảm ơn ông già noel đã cho mình 1 noel thật tuyệt=)
Sáng 25,ôm theo túi quà,chạy vô lớp và phát quà.Oa không khí ngày 25 mới thiệt là vui.Cảm giác ấy lại quay lại rùi.Thật tuyệt ^^.
Tối 25:Chỉ có thể là bố ,ông già noel của con.Ui con yêu bố quá.
Tối nay bố gọi điện cho mình
-Thời tiết ngoài đó có lạnh không con?
-Trời lạnh phải chịu khó mua gì ăn uống vào,lạnh thì mua thêm quần áo ấm mà mặc.
- Thiếu tiền thì bảo bố,bố bảo mẹ chuyển thêm cho.
-Nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe,đừng áp lực thi quá ,cũng đừng bận tâm tới gia đình nhiều,bây giờ việc quan trọng nhất của con là sống cho tốt,tự lo được cho mình.
-Đừng thức khuya quá,ko tốt đâu.Thế nhé,bố cúp máy đây.
Chờ mãi chẳng thấy j
-Sao con chưa cup may?
-Dạ con chờ bố cup máy trước.
-Cup máy đi,còn học bài.
Bố của con không thể đưa con đi thi tốt nghiệp cấp 3.Ko thể đưa con đi thi đại học một cách chọn vẹn.Lúc về một mình trên xe bus,và tự đi thi trong hôm thi sau,nhìn thấy các bạn ai cũng có bố hoặc mẹ đi cùng,con cũng thấy tủi thân,cũng bùn chút xíu đấy.Nhưng mà con đã quen làm mọi việc một mình rồi,nên cảm giác ấy cũng chỉ thoáng qua trong giây lát.
Bố của con cũng chẳng mấy khi nói được mấy câu an ủi,động viên,chẳng chạy đến bên con ,khóc cùng con như mẹ.Bố không ở bên con thường xuyên,ko thể đưa đón con đi học,ko thể đưa con đi chơi noel,đi chơi công viên vào cuối tuần  như bao ông bố khác.
Nhưng
.
.
.
.
Bố luôn làm mọi việc để con có thể sống tốt hơn.
Bây giờ  thì con đã hiểu rồi.

2 nhận xét:

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...