Những lúc như vậy,nó như trầm hơn,lặng lẽ đi quanh hồ,lặng lẽ suy nghĩ.Có thể đó là lúc tâm hồn trẻ thơ đang ngủ yên ,để nhường chỗ cho sự trải nghiệm.
Nó đang nhớ nội.Nhớ những ngày nội còn sống bên nó.Nó sắp có một kì nghỉ dài,nhiều việc nó muốn làm,nhiều người nó muốn gặp.Và cug có những việc,cũng có những người dù rất muốn ...nhưng cũng ko thể làm,ko thể gặp được nữa.Mặt hồ vàng lay,một khung cảnh đẹp mà lòng chỉ thấy buồn.Nếu có thể...mà đã biết là ko thể r....trời hn xanh quá.
Một năm học nữa lại đi qua,nhiều chuyên đã xảy ra, có những chuyện vui và cũng có những chuyện ko mấy vui.Tất ca r cũng xem như là hư vô.Sang một năm mới,ta làm lại từ đầu.Cuộc đời này ngắn ngủi lắm ,nhớ mãi trong đầu những chuyện ko vui để làm gì,chi bằng cứ như chơi một ván bài,hết ván, chia lai bài chơi ván mới có phải hơn ko?
Có những ng mà nó muốn ở bên cạnh lâu hơn một chút,mong họ cười nhiều hơn một chút, muốn chăm sóc họ nhiều hơn một chút.Âm thầm quan tâm tới họ nhiều hơn một chút.Thỉnh thoảng nó hỏi những câu hơi ngớ ngẩn một chút.Nhưng lúc đó nó thực sự lo lắng cho họ,đó là lúc lí trí của nó ko thắng đc con tim yếu đuôií, hay lo lắng, mà buột thành lời.Dù lí trí đã phân tích rất ro cho con tim thấy rằng ng đó ko bị ướt đâu.Nhưng con tim vẫn lo lắng mà chạy đi nhắn tin.Haiz...hết cách.
Nhưng có nó lúc lại sợ,sợ sẽ có lúc phải giải thích cái lí do của cái một chút ấy là gì?Bởi nó cũng chẳng biết giải thích ra sao,cảm giác mà,làm gì có lí do.Hay là bản thân no ko muốn thừa nhận cái lí do ấy? Nó cũng ko biêt.Phức tạp nhỉ?
Cho tôi dc ngắm nụ cười của bạn lâu hơn một chút,chỉ thế thôi,t là một ng biết thế nào là đủ mà.
Dù sao năm qua cũng là một năm đáng sống :)), nó đã trưởng thành hơn nhìu từ những khó khăn ngập đầu đó..Nhìn tụi bạn lich thi dày đặc,nó cũng cảm thấy có một phần trách nhiệm.Nhưng mà nêu như nó ko làm như vậy,thì lớp nó phải làm sao? lịch thi cũng dày dặc như vậy ư? Khó quá.Đôi khi muốn làm một người tốt như sách cũng rất là khó.Cũng có thể do nó kinh nghiệm sống còn ít,chưa nghĩ được thông suốt mấy chuyện kiểu này.
Một năm học nữa lại đi qua,nhiều chuyên đã xảy ra, có những chuyện vui và cũng có những chuyện ko mấy vui.Tất ca r cũng xem như là hư vô.Sang một năm mới,ta làm lại từ đầu.Cuộc đời này ngắn ngủi lắm ,nhớ mãi trong đầu những chuyện ko vui để làm gì,chi bằng cứ như chơi một ván bài,hết ván, chia lai bài chơi ván mới có phải hơn ko?
Có những ng mà nó muốn ở bên cạnh lâu hơn một chút,mong họ cười nhiều hơn một chút, muốn chăm sóc họ nhiều hơn một chút.Âm thầm quan tâm tới họ nhiều hơn một chút.Thỉnh thoảng nó hỏi những câu hơi ngớ ngẩn một chút.Nhưng lúc đó nó thực sự lo lắng cho họ,đó là lúc lí trí của nó ko thắng đc con tim yếu đuôií, hay lo lắng, mà buột thành lời.Dù lí trí đã phân tích rất ro cho con tim thấy rằng ng đó ko bị ướt đâu.Nhưng con tim vẫn lo lắng mà chạy đi nhắn tin.Haiz...hết cách.
Nhưng có nó lúc lại sợ,sợ sẽ có lúc phải giải thích cái lí do của cái một chút ấy là gì?Bởi nó cũng chẳng biết giải thích ra sao,cảm giác mà,làm gì có lí do.Hay là bản thân no ko muốn thừa nhận cái lí do ấy? Nó cũng ko biêt.Phức tạp nhỉ?
Cho tôi dc ngắm nụ cười của bạn lâu hơn một chút,chỉ thế thôi,t là một ng biết thế nào là đủ mà.
Dù sao năm qua cũng là một năm đáng sống :)), nó đã trưởng thành hơn nhìu từ những khó khăn ngập đầu đó..Nhìn tụi bạn lich thi dày đặc,nó cũng cảm thấy có một phần trách nhiệm.Nhưng mà nêu như nó ko làm như vậy,thì lớp nó phải làm sao? lịch thi cũng dày dặc như vậy ư? Khó quá.Đôi khi muốn làm một người tốt như sách cũng rất là khó.Cũng có thể do nó kinh nghiệm sống còn ít,chưa nghĩ được thông suốt mấy chuyện kiểu này.