Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015

Hôm nay,m đã ghé qua hiệu sách,mua mấy món đồ cho tụi nhỏ ở nhà.Mình không giỏi mua đồ lắm,chỉ muốn mua mấy món đồ dễ thương,hữu dụng môt chút cho tụi nhỏ.Vừa lựa vừa mường tượng  khuôn mặt non nớt của mấy đứa.Mình rất thích trẻ con,rất thích nghe tiếng cười của mấy đứa nhỏ.Lúc m mua đồ,cũng có mấy bà mẹ đứng chọn cùng mình.Hình như ai cũng có những suy nghĩ rất riêng mà rất chung.Cô bán hàng hơi lúng túng,tại m mua cho tới 4 đứa lận,mà thưc ra cũng ko rõ là m định mua cái gì,cứ hỏi cô ấy hoài,cái này ko biết tụi nhỏ có thích không chị nhỉ?Không biết màu này có hợp với tụi nó ko nữa?Chị ấy nhìn m cười khúc khích,may mà chị ấy chưa nổi trận lôi đình vì mấy câu hỏi ngố hết chỗ nói của m.Loay hoay một hồi cũng chọn được mấy món đồ .Thật là kì công quá đi,cơ mà cũng tốn kém thiệt,mới đó mà đã hết sạch tiền tiết kiệm  tháng này của m rồi,chắc là tháng này phai hạn chế đi ăn uống ,mua sắm linh tinh mất ==,Cơ mà cứ nghĩ tới nụ cười của mấy đứa,thì tất cả đều đáng hết.Suy cho cùng,tiền sinh ra cũng chỉ để tiêu thoai mà :PPP.
Hôm nay m xem một bộ phim thiệt hay,thiệt ý nghĩa.
Cố lên nào,chỉ tuần sau là có thể tha lôi mấy thứ nì về nhà rồi.
Về Nhà!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...