Thứ Năm, 13 tháng 8, 2015

Kì thi học sinh phổ thông quốc gia năm nay khiến nhiều bé lao đao,nhiều nhà mệt.Nhưng cá nhân m lại cảm thấy đó là một kì thi cực cực kì thành công luôn.Mà thành công lớn nhất chắc chắn là sẽ ko bé nào ở Hà Nội trượt đại học.Chắc như đinh đóng cột luôn.Chỉ có điều số bé trụ lại đc thủ đô nơi iêm sinh ra và lớn lên ngót gần hai chục năm trời thì chắc cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Vâng ý của iêm là thành công lớn nhất của đề án này chính là đã dơ chân đạp một phát cho cái lũ học sinh thủ đô (ko cộng điểm ) ấy lăn lông lốc như mấy củ khoai tây đi học nghề ở các tỉnh khác.:PPP
Vậy là từ mai sẽ ko có mấy cảnh :
-Tèo ơi dậy đi con,mẹ nấu cháo rồi ,ra đây mẹ đút cho nào.
-Tèo ơi nhanh lên con ,muộn học rồi.
(chú thích: Tèo sắp thi đại học)
Thay vào đó sẽ là những hình ảnh thật nên thơ như Tây tiến của Quang Dũng :))).
Thằng Tèo công tử bột ngày nào : luộc nước còn cháy ấm,đi học kẻ đưa người rước,nhà hơi luộm thuộm,cơm bưng lên chậm là gắt gỏng ỏm tỏi ầm ĩ.Nay bỗng chốc bị đạp ra đường,đứng bơ vơ giữa dòng đời tấp nập.Hem biết đi đâu về đâu.(0.0)
Lẽ dĩ nhiên: con nhà tông chẳng giống lông cũng giống cánh.Nó hem thể chết chìm được,(vì trên bờ cóa cả tá người cầm phao chỉ trực vớt nó lên mà :).Bố nó làm ông A,mẹ nó làm bà B thì hem có lí nào lại sinh ra một đứa con ngu dốt được.Chỉ có điều nó bị bao bọc kĩ quá nên chưa có điều kiện bộc lộ đó thôi.Mà cứ bao bọc tiếp có khi còn thui chột dần theo năm tháng bởi sự nông nổi ,kiêu căng cua tuổi trẻ ko biết chừng.(=.+)
Thằng Tèo lơ ngơ ngày nào ,rất có thể sau đề án này sẽ trở thành một thằng : Nguyễn văn A, Trần Văn B nào đó .Đơn giản vì nó chưa thành danh nhưng chắc sẽ thành nhân.Những đứa trẻ thành nhân ở Hà thành bây h,haiz...hiếm lắm thay.
Sau bốn -năm-sáu năm học,thằng Tèo hay bạn A nào đó ,bây h đã có cả đám bạn chân thật,nó ko còn cảm giác cô đơn bè đông bạn hiếm như hồi nào nữa.Nó có những trải nghiệm thực.Thấy được người ta làm ra hạt gạo ra làm sao,trồng củ hành như thế nào.Mai này nó về nhà,gặp việc ko như ý chắc hem dám bỏ cơm bỏ cháo như ngày thơ bé nữa.Nó đã hiểu được : tự thân nó cố gắng đi lên để phấn đấu được như bố mẹ nó bây h,hẵn còn gian nan lắm .Thằng Tèo kiểu nào cũng phải khiêm cung trước bố nó(người mà có lẽ chỉ vài năm trước đây đối với nó chỉ là một ông già toàn rập khuân những giáo điều, những bản tình ca xưa cũ : ngày xưa tao với mẹ mày thế này ...thế kia....),hay thương yêu mẹ nó nhiều hơn (người mà trước đây có khi pha cốc sữa,nấu cho nó bữa cơm nó cũng thấy phiền).
Ước mong đề án kéo dài nhiều năm nữa.Để thêm nhiều thằng Tèo được thành nhân.Nhiều ông A thành danh.
(chuyện chỉ mang tính chất khoa học giả tưởng-hoàn toàn ko có thật-và ko mang tính chất giáo dục tham khảo.)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Một vị khách đặc biệt

  Đã từ rất lâu mình không viết gì cả, cuộc sống hối hả đã cuốn mình đi như vậy đó, ko còn như hồi còn sinh viên có thật nhiều cảm nhận về c...