Thứ Ba, 25 tháng 3, 2014

mỗi lần thi xong ,mình đều cần một 2 hôm cho não nghỉ ngơi, rùi mới hành hạ nó tiếp đc.
Nhớ ngày nào mới vào y3 còn khí thế lắm lắm ,hôm  đầu đi học đã mò vào giảng  đường học dược.Cuối cùng cái môn mình đầu tư nhiều thời gian nhất thì điểm ảo nhất,môn m chẳng học hành gì thì lại đc 9. Cái kiểu học hành này rùi về nhà lại nghe chửi tiếp thôi.
Mờ mình cũng cố gắng hơn hẳn năm ngoái rồi chứ bộ...chẳng hiểu  sao  vẫn cứ như vậy...
Thôi ,cái vụ học thi này vốn đã mệt mỏi rùi,kệ đi.
Năm nay,thiệt mệt, mà cũng thiệt vui,nhiều tiếng cười hơn.Quen được nhiều bạn hơn.
Khi có nhiều việc hơn,mình mới nhận ra rằng :xung quanh mình có rất nhiều người tốt,có rât nhiều người sẵn sàng giúp đỡ mình.Nếu có điều gì đó mới tính tới thời điểm này : thì hẳn là mình đã làm quen đc với việc nhờ giúp đỡ khi cần, và tập làm quen với việc có thể sẽ bị từ chối.
Đối với một kẻ cao ngạo như mình thì đó là một điểm học được đáng lưu ý.
À mình phat hiện một số bạn cười khá là duyên nhé, một số khác vẻ ngoài khá lạnh nhưng thực chất lại sống tình cảm - nội tâm,một số tuy hơi khó gần,nhưng cơ bản nếu quen rùi lại cảm thấy hình như cũng có quy luật nhất định.

Thứ Bảy, 22 tháng 3, 2014

Mưa lạnh !
Cứ mưa là đầu óc mình nó lạc nhịp thao ý,chắc là trong mưa có axit nên trái tim inox của mình nó cung làm sao ý:(((
Đêm qua thật vui,6 cái bóng vật vờ trong đêm tối...
ko rõ trong cuộc đời mình còn có đc bao nhiêu khoảnh khắc đẹp như vậy nữa.
Chẳng rõ nữa,cảm xúc có thê qua đi,nhưng những kỉ niệm sẽ theo ta mãi mãi.
Đêm qua mưa rơi mà mình ko ngủ đc,ko rõ bọn trên kia có bị lạnh ko?Cái bọn này..rõ thật là....chẳng chịu mang đồ đi cho ấm gì cả, mình chui trong chăn ấm,nằm cạnh hiền mà còn thấy hơi lành lạnh,huống hồ tui nó có mỗi cái chăn mỏng tang....
Mẹ bảo nhược điểm lớn nhất của mình là nghĩ cho người khác quá nhiều,con gái phải sống lí trí,mạnh mẽ thì mới ko khổ đc.Cứ đa cảm quá rồi cũng có ngày bị hại.Tất nhiên, mình cũng hiểu đâu là điểm dừng,đâu là giới hạn ,chỉ là ...cùng là con người với nhau,chẳng lẽ một chut tình thương cung ko có?Chẳng lẽ giữa nam và nữ chỉ có duy nhất môt chuyện để nói ,đó là tình yêu hay sao?ko lẽ ko thể có một thứ tình cảm khác-giữa người- với người?


Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Hôm nay,mèo lên face nghe ngóng,thấy các em có nhiều tâm sự thía hem biết.Sao mình chẳng bao h nằm mơ thấy cái gì,chẳng bao h có cái tâm trạng kiểu XYZ ấy nhỉ?
Có lẽ nào,đầu óc mình rỗng tuyeech ,vô cảm rùi sao?
Cũng có thể vì mình nghĩ thoáng quen rùi,ai hợp thì chơi,ai ko hợp next.Bạn kể ra thân thì cũng thân đấy,nhưng chơi dài kì thì ít,cơ bản là chẳng mấy bạn chịu đc độ điên của mình,cơ bản là mình chẳng giống như các bạn tưởng,cơ bản mình cũng chỉ là một người-ko có ý định che dấu đi con người thật của mình- vì mình thích sống thế mãi.Ai chấp nhận đc luật chơi : ok bước vô.Ai thấy chướng mắt,khó chịu,ok next.Đơn giản có vậy thôi.
14-15 năm cắp sách đi học,tới h chỉ còn 2-3 nhóc bạn thân,vẫn thường liên lạc,cũng thân nhau 6-7 năm trời gì đó,cũng điên điên như nhau,có Xử nữ,Ma Kết,Kim NGưu,à cả ...mà tháng 2 âm nó là cug gì nhỉ:(( lau lâu lại quên ùi.Bọn kiem ngưu đc cái rất lì,với cả thích ăn uống giống mình.Bọn ma kết đc cái luôn luôn có kế hoach lớn,và supper chăm chỉ,khá là chân thật va biết nhường nhin.Bọn Xử Nữ thường điên điên giống nhau,và đc cái nếu đã thân rồi,chẳng cần nói gì cả,chỉ cần nhìn vào ánh mắt là hiểu ý nhau rùi.Nhóm điên điên khùng khùng này thật vui,mà đôi khi chiến tranh cũng thiet ác liệt.
Cơ bản là bạn đối xử với mình thế nào,thì sẽ nhận lại đúng y như vậy.
Bạn tính toán với mình,mình có thể ko tính toán với bạn nhưng ko bao h chúng ta vượt qua ngưỡng:bạn xã giao.
Bạn chân thành với mình,ồ chúng ta có khả năng làm bạn đó.
Bạn thẳng thắn với mình,tốt,tôi rất thích những người thẳng tính.
Bạn cư xử kém,(ko chỉ có nữ đâu ạ,con trai cũng nhiều bạn đùa chứ cư xử thua cả bon lớp 8-9,trẻ con đến thế là cùng),có thể chúng ta làm bạn,nhưng khó ở bên nhau lâu,trừ phi tôi nhận thấy bạn có ý thức thay đổi.
Bạn lừa rối mình.Đây là cách ngắn nhất để kết thúc tình bạn-tình yêu - nói chung là đủ các loại tình với họ nhà đất.Đặc biệt là với xử nữ.

Cơ bản là họ nhà đất coi trọng chất lượng hơn số lượng,coi trọng nội dung hơn hình thức.Cho nên nếu bạn có ngoại hình khó nhìn một tí thì cũng chẳng sao cả,mạnh rạn lên bạn,tiến lại gần chúng tôi,cái chúng tôi cần là con người bạn,chứ ko phải là những thứ dễ thay đổi và có thể mất đi.Đât mà ,thích vững vàng và thực tế đến ghê người :)))
Hôm nay ,m mới nhận ra là xung quanh mình vẫn còn nhiều ng đàn ông tốt, Tai họa lần này mình gây ra ko nhỏ.Vậy mà nó chẳng mắng gì.Chỉ lẳng lặng chỉ mình cách sửa rồi đi xin chữ kí
Mình bấn quá,lúng túng ,chỉ có nó là bình tĩnh.
Trời có sập xuống vẫn còn ng đỡ cho mình,xem ra mình cũng máy mắn thiệt.

Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014


Có lẽ là mình ko có duyên===>vô duyên.
Mỗi lần có hứng muốn  nấu món gì đó thật ngon cho ai đó...là lại có vụ gì xen vô:tắt điện,mất hứng ngay tức thì.
6h06,con bé đang lưỡng lu hem biết nên kho bò, kho gà, hay làm món tủ về lợn nhỉ:))),phân vân quá,tính hỏi bạn đó,thì ngại,ừ thế mà vòng vo thế nào mà lại thành đứa vô duyên thế này.Hóa ra là mình nhầm.
Lúc bạn ấy bảo ko nhớ gì...mình chỉ nhếch mép,giá mà đất sụt xuống thành một hố cho mình chui xuống cho đỡ xấu hổ nhỉ?
Biết làm sao đc.Lỗi ở mình thôi.Ai bảo hớt ha hớt hải lon ton đi lo việc thiên hạ làm cái gì,đến thân mình mình còn chẳng lo xong,đã đi lo chuyện bao đồng.Kết quả là bạn ấy còn chưa hứa giúp,mình đầu óc lú lẫn thế nào(thề là em nhớ bạn ấy đã gật đầu,răng mà mấy hôm đó đầu óc em hơi bị chập cheng nên em ko nhớ nổi là bạn ấy có hứa giúp hay ko),chắc là ko,vì bạn ấy là một ng trọng lời hứa.
Tính sao bây h?Tỉ tỉ về kiến an rồi,bắt nó vòng xe sang đón mình thì quá hành xác nhau.Dù nó có nhiệt tình sang đón thì...tội cho nó lắm,đã về rùi còn pải lóc cóc mò sang đây.Chắc là...đi một mình.Hơi rùng mình một tí,lần tr có tỉ tỉ đi kè kè bên cạnh dẫn đg,lần này đi một mình........hi vong hôm ấy trời đừng mưa.Hi vọng là như vậy.
Giá mà bạn từ chối thẳng thưng ngay từ đầu,có pải hiền ko cần hủy hẹn,và mình ...ko trở thành kẻ vô duyên thế này.
chỉ biết đứng tần  ngần....đi sáng thì dễ,về tối thì biết pải làm sao?Uh có tiền thì kiểu gì chẳng xoay đc,chỉ hơi khó hiểu chút thôi.

Thứ Năm, 13 tháng 3, 2014

Hôm trươc,nhỏ vừa thi slb xong,ngồi rảnh rảnh,lang thang trên mạng.Vô tình,nhỏ lại đọc lại bài viết ấy.Đầu nhỏ lại nghĩ vẩn vơ,rùi tự cười một mình.
-Chẳng biết có ai đó yêu mình như vậy ko nhỉ?Liệu có ai đó vì mình mà cố gắng sống tốt hơn ko?
Nhỏ vốn ko thích mấy giòng văn học yêu đương cổ tích.Nhưng mờ...chuyện này là chuyện hoàn toàn có thật,nên cũng làm trái tim inox của nhỏ rung rinh tí xíu.
Vào đọc blog ,nhỏ biết anh chị đã cưới nhau.Nhỏ thầm chúc phúc cho họ.Anh yêu  thầm chị đã 9  năm rùi .Chị bảo anh thú nhận với chị như vậy sau khi anh đeo chiếc cùm nhỏ xinh,tí xíu vào tay chị.
Họ là một đôi bác sĩ,là bạn --> ban thân---> người yêu.Và vừa kết hôn cách đây mấy tháng.
Nhưng mà ... khó lắm.Cùng mê y,cơ mà nhỏ ko xinh như chị,cũng ko thông minh đc như vậy.Lúc ở nhà,nhỏ toàn bị gọi là ngố.:((.Ai lại thích một nhóc ngố ngố như nhỏ chứ.
Anh bảo anh đã yêu thầm chị 9 năm,9 năm,đời ng có bao nhiêu lần 9 năm nhỉ?Ko rõ nữa.6 năm học y đã tưởng dài như vô tận,ấy vậy mà có ng đã ôm ấp hình bóng môt ng khác những 9 năm kia đấy.
Anh bảo anh ko giám nói ra,anh sợ : anh sợ sẽ khiến chị khổ theo anh.Chị sinh ra và lớn lên ở HN,còn anh-chỉ là trai tỉnh lẻ.Rất  nhiều người nói yêu ở đầu môi,rồi xa nhau mãi mãi.Còn anh,anh ko nỡ làm tổn thương tâm hồn trong sáng đó.Cứ như vậy,họ lặng lẽ làm bạn suốt 6 năm trời.Mỗi ngày trôi qua ,là một ngày anh tự dằn vặt bản thân mình.Ngay từ lần đầu tiên gặp chị,anh đã có một cảm giác  lạ,lạ ở chỗ nhiều người con gái ngang qua đời anh,có người xinh hơn,có người sắc sảo hơn ,vậy mà ko ai trong họ cho anh cái giác ấy.. Nhưng lí trí anh mách bảo,anh sẽ là một thằng tồi nếu dấn thêm bước nữa,anh tự ép mình coi chị là bạn và chỉ là bạn mà thôi.
Tình cảm ko phải là một cục đất xét,để người ta muốn nặn nó thành gì thì nặn,Ồ nếu mà đc như vậy thì cứ tảo hôn cho xong,cứ nhờ bố mẹ chọn đại một cô cho là xong.Khổ nỗi ...tình cảm vẫn luôn là tình cảm,luôn khiến người ta đau đầu,phiền muộn,va luôn luôn vượt ra khỏi sự kiểm soát của lí trí.Anh tự nhủ lòng mình,đó chỉ là thứ tình cảm thoáng qua,chẳng bao lâu sẽ hết,và ngày mai có khi anh lại để tâm tới em Lan ,em Huệ nào đấy.Ừ ,ấy vậy mà ko đc.Càng gần chị,anh càng cảm thấy lí trí sao quá ngô nghê,có lẽ bởi anh đã yêu một điểm khác,điểm này ko giống những lần trước,nó là gì thì anh ko biết,nhưng anh ko quên đc,ko làm thế nào mà xua ra khỏi đầu đc hình bóng đó.
.......
(chỉ đến đây thôi, bí mật đời tư,họ ko cho đăng tiếp,sorry!)

Thứ Tư, 5 tháng 3, 2014

Hum, trực về đang mệt,lại nhìn thấy bài thơ trên cfs,
À thì chắc là nó gửi cho mình rồi,ở rhm có mỗi mình ở hn  thôi chứ còn ai đâu?
Đâu tiên là tớ hết sức cảm ơn ban nào đó đã viết thơ tăng tớ.Từ nhỏ tớ văn dốt thơ kém,nói chung là cung chẳng làm thơ bao h mà cũng chẳng nhận thơ ai bao h.
Thứ 2 là: bạn à ,nói gì thì cũng phải trung thực một tí,trừ bố tớ,em trai tớ,ông ngoại tớ ra thì tớ chưa cho ai thơm tớ một cái cả,bạn có lấy vần thơ thì cũng ko nên dựng cảnh thế ạ.
Cuối cùng: chúc bạn học tốt,dù mình chẳng biết ban là ai, hiện tại tớ chưa thể đón nhân tình cảm của ai cả,ko phai mình chê bạn giàu hay nghèo,mà vì bản thân mình vào thời điểm hiện tại chưa sẵn sàng mở cửa trái tim cho ai đó vào.Mình theo tuyp con gái cổ hủ.Yêu thì bảo là yêu,ko yêu đc thì bảo ko yêu,ko dùng dăng ,ko lạm dụng tình cảm của ai và ko thương hại ai bao h.

Thứ Hai, 3 tháng 3, 2014

độ này học vất,tâm trạng xuông dốc,
xem lại cuộc chiến thế kỉ,lòng càng xuống dốc
Đặt xuống ư?Làm sao đây?Mình cố chap tới vây sao? đã hơn 10  năm rồi,mình vẫn ko thể quên đc môt người sao?một người đã sang bên kia thê giới,đã xa tôi mãi mãi.Nhưng trái tim cố chấp này vẫn ko thể mở cửa cho ai đó khác vào.khó tới vậy sao? Ai đó đã nói,nếu một người chỉ biết trân trọng nhưng thứ đã mất thì họ sẽ còn mất nhiều hơn.Tôi cũng biết vậy,chỉ là...bạn à đừng quá vội vàng,tôi sợ lắm,tôi là con người gặp khó khăn sẽ can đảm đối mặt,nhưng nếu tôi ko thể đủ khả năng đối diện,tôi se co giò bỏ chạy,chạy chốn tới một nơi thật xa,đóng chặt cửa,chôn chặt vấn đề đó.Hãy kiên nhẫn một chút nhé,bạn của tôi,tôi là người cần nhiều thời gian để làm quen với cái mới,để bắt đầu lại.

Thứ Bảy, 1 tháng 3, 2014

cuôi tuần rùi nhỉ,với nhỏ cuối tuần đc định nghĩa = những cuộc điện thoại tưởng như vô tận về nhà,và một ngày tự thưởng cho mềnh cái quyền lợi ngủ sớm dậy muộn.=)),em yêu biết bao mỗi tối thứ 6,và càng êu hơn nữa môi sáng t7,thứ duy nhất mờ em đc dậy muộn,lười biếng đi chợ,nấu mấy món đc gọi là nấu.Muốn đc ăn ngon là pải cầu kì,mà đã cầu kì là hem thể vội đc.Sống như vậy mới gọi là sống chứ.Để rùi chiều hôm ấy,lại bắt đầu một tuần làm việc mới,đầy bận rộn và lại ăn uống qua loa(ý iêm là thời gian nấu ăn dưới một tiếng ý màh.Nhưng có lúc lại trở nên dễ dãi đến kì cục. Với món ăn iêm tự nấu,thông thường iêm đòi hỏi ở bản thân mình rất cao, ko mấy khi chịu nấu một món nếu ko đủ gia vị,và gần như càng ko bao h ăn.Ấy vậy mà khi ăn đồ người khác nấu,bao nhiêu thang điểm biến đâu sạch,iêm dễ tính tới mức :chỉ cần ko mặn quá,ko nhạt quá thì sao cũng đc.Đại loại như:có người nấu cho mà ăn là tốt lắm rồi,miễn đòi hỏi :)),.Khi chọn mua quần áo,cũng như các vật dụng cá  nhân khác,iêm thường tốn khá nhiều thời gian,đắn đo lựa chọn,ấy vậy mà đối với những thứ đc tặng,đặc biệt là được người khác làm cho,iêm lại cảm mến từ cái nhìn đầu tiên.Và gần như chẳng bao h tỏ ý khó chịu.Điển hình nhất pải kể đến quần áo do mama mua -và đồ do thím may cho :)) .Thế mới thấy là đầu óc mình cũng thiên vị lắm lắm.

 Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra. Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ v...