Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2025

Từng nghe bố nói câu này:
''Những thứ đắt tiền thì ngoài nhược điểm lớn nhất là đắt tiền ra thì có rất ít rủi do và nhược điểm.Ngược lại những thứ rẻ tiền ngoài ưu điểm rẻ tiền ra thì tồn tại rất nhiều vấn đề .''
Vì thế bố tuy ít mua đồ , nhưng những món quan trọng bố đều dặn mẹ mua những thứ tiền nào của nấy.
Tôi cũng ngấm tư tưởng này của bố nên đã cố gắng thận trọng.
Qua vụ sữa giả vừa rồi tôi cảm thấy hơi hoang mang và hơi thiếu niềm tin vào đồ cao cấp hàng Nội,Tôi không nói tới những hãng lâu đời như Vinamilk,nhưng rõ ràng đến sữa đến thuốc mà cũng giả được thì người tiêu dùng biết tin vào đâu?
Bố tôi cũng rất bức xúc, ngay từ đầu ông đã dặn chúng tôi tuyệt đối không mua đồ qua mạng, ko có ngon bổ rẻ,phải tuyệt đối cẩn thận vì bé Gấu còn rất nhỏ.Cũng may nhà tôi từ nhỏ đã mua đại lý BiBo mark hoặc Kid Plaza vì đây là hai hãng bán hàng nhiều mẹ bỉm lựa nhất, và sữa cũng không hề rẻ toàn 500k một hộp,hoặc hơn...tôi cũng cẩn thận kiểm tra mã QR trên hộp sữa, kiểm tra sữa khi pha với nước,...nhưng cũng không khỏi băn khoăn, làm thế nào  mà sữa lại qua mặt được cơ quan chức năng, sở ý tế, an toàn thực phẩm để giả được?Phải chăng những vỏ hộp này tôi dùng xong nên đập bỏ để không tạo cơ hội làm giả sản phẩm?
Khi trên youtobe chiếu quảng cáo sữa tiểu đường 500 k 5 hộp sữa tôi đã rất băn khoăn,ủa sao rẻ vậy được tôi có hỏi bác giúp việc vì bác cũng bị tiểu đường bác nói toàn mua 500k /hộp.Hi vọng cơ quan chức năng sớm dẹp mấy quảng cáo sữa trên mạng để bà con đỡ khổ, và cũng là hồi chuông cảnh tỉnh cho bà con,không có ngon bổ rẻ, đặc biệt là sữa và thuốc!

Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2025

 

Trước sự phát triển như vũ bão của AI ,Tôi hơi hoang mang.AI thật đáng sợ, AI có thể làm được quá nhiều việc, thậm chí lúc tôi đang ngủ AI vẫn đang học và làm việc.AI không mất thời gian chăm con cái, nó cũng chẳng mang thai chẳng cần ngủ và ăn.Tôi làm việc trong linh vực y tế, là một bs RHM tôi đang hình dung ra AI có thể hoàn toàn thay thế mình trong tương lai.Tương lai là chỉ khoảng 10-15 năm tới thậm chí nhanh hơn.Thậm chí điều kinh khủng nhất là tôi chẳng biết gì về AI cả T__T.

Xong tôi bắt đầu từ từ bình tĩnh lại và suy xét có lý trí hơn.Thế hệ bố mẹ tôi đi học ai cũng đổ xô học tiếng anh , những trường tư đưa tiếng anh vào dạy và thu phí trên trời.20 năm sau, thế hệ của tôi dường như ai cũng biết tiếng anh, tôi sinh ra trong thế hệ bố mẹ mù tiếng anh mà cũng có thể nghe hiểu và đọc được tài liệu nước ngoài.Nhưng…có một vấn đề: nhiều đứa trẻ biết tiếng anh và xa rời hệ tư tưởng việt, nhiều đứa trẻ thậm chí nói lẫn tiếng việt và tiếng anh với ông bà chúng và coi bố mẹ và ông bà cổ hủ lạc hậu.Rõ rang tôi không muốn con mình lớn lên sẽ như vậy!Nhưng AI lại khác, tôi cũng mù AI, nhưng tôi không sẵn sàng giao đứa con non nớt của mình cho AI định hình suy nghĩ.Tôi khá là lo lắng rằng nếu tôi cho con đi học ở trường tư nơi các con tiếp cận AI từ khi còn 5-6 tuổi, liệu các con có bị định hình tư duy?liệu con có con ngồi giải toán hay hấp tấp nhờ AI giải hộ vẽ hộ,…tất nhiên ai mà có tiền thì nghĩ AI là trợ lý vạn năng, nhưng chúng ta đều hiểu lệ thuộc là điều nguy hiểm. Nhất là khi mình chẳng tư duy gì ngoài tự động làm theo những gì AI tư vấn.

Mình đang suy nghĩ, thay vì cố gắng để con mình tiếp cận AI càng sớm càng tốt, mình sẽ tiếp cận AI tìm hiểu AI là gì sử dụng AI chán chê, còn con mình vẫn sẽ đi trường công học như các bạn cùng trang lứa, và khi mình cảm thấy con có chính kiến có nhận thức mình sẽ để con tiếp cận AI.Nhưng kỳ thực mình không biết như vậy có đúng không?Không biết các bác nghĩ sao chứ em rất lo một thế hệ trẻ sẽ quá lệ thuộc AI, và em đã từng là nạn nhân của việc không nghe ý kiến chuyên gia mà nghe sách nghe mạng nói .Rất may bố mẹ đã kịp thời đưa em tới gặp chuyên gia và em quá ngỡ ngàng khi biết có rất nhiều người kinh nguyệt thất thường như mình nhưng lại có con bình thường nhưng có nhiều người kinh nguyệt bình thường nhưng lại không thể có con.Em nghe lời tư vấn của chuyên gia thì em chẳng cần uống thuốc gì , quả nhiên sau 4 tháng đã mang bầu ^^,

Chuyên gia nói, để đưa ra một lời tư vấn cho em, bác đã đọc hang trăm đầu sách về một lĩnh vực hẹp, và khám hang chục nghìn bệnh nhân, ông rất bất mãn vì mạng tràn lan những thông tin sai lệch ,nếu AI mà học những cái đó rồi phổ cập cho các chị các mẹ, điều gì sẽ tới các bạn tự hiểu.Như là đau bụng uống nhân sâm vậy!Còn hai chữ tắc tử mà cũng không chịu đọc nốt!Tôi cho rằng chúng ta cần quản lý việc dung AI thật chặt chẽ nhất là với y tế vì chúng ta không thể xử trảm cái máy vì nó tư vấn sai được.Phải có người chịu trách nhiệm.

Thực ra tôi đã rất phân vân vì tôi không biết có nên cho con học lớp 1 FPT không? Hay học đoàn kết.Nhưng sau khi viết xong bài này tôi đã có câu trả lời cho mình.Bạn thì sao?

Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2025

Hà Nội những ngày cuối đông, trời hơi âm u và se lạnh vào tảng sáng và tối.

Tôi lại nhớ lại những mảnh ký ức nhỏ của mình.Trong trí nhớ của tôi bố luôn là người hay chịu thiệt về mình.Có miếng ngon bố thường nhường cho tôi và em trai và mẹ.Bố nói ở ngoài bố ăn nhiều rồi,bố nói bố thích ăn chân và cổ cánh hơn.Tôi rất ngưỡng mộ bố dù bố không kiếm nhiều tiền như bác Khu,bố cũng chẳng có bằng cấp cao, bố chỉ là một người làm công ăn lương bình thường dù vậy tôi vẫn rất yêu và kính trọng bố,bởi vì những hành động rất đời thường của bố.Luôn cho tôi thấy cuộc sống hôn nhân không quá đen mà cũng không quá hồng.Có một chuyện tôi chưa bao h nói ra.Chính vì quyết tâm để cho bố mẹ sau này có tiền đi du lịch và được ăn những món mình thích nhiều hơn mà tôi đã chọn bác sĩ rhm, tôi nghĩ đơn thuần là:nếu tôi làm trong ngành ấy thì tôi sẽ có nhiều người bạn cũng làm bác sĩ rhm và họ sẽ cấy implant hoặc mài răng cho bố mẹ với mức giá tôi chấp nhận được.Ngày đó tôi làm gì dám mơ ước đến phòng khám gì,tôi chỉ nghĩ đơn giản là mình sẽ có khả năng không thất nghiệp, mơ ước đơn giản vậy thôi.

Khi tôi ra trường luật pháp bắt đầu thay đổi ,có lợi cho người có học và người trẻ.Tôi và bố và gia đình có cuộc sống khấm khá hơn trước.Tôi vẫn luôn mong : khi là một bác sĩ tôi không chỉ giúp bố mẹ mà còn giúp hàng xóm giúp các bác các ông ăn ngon hơn.Tôi luôn hi vọng vậy đó.Vì tôi là một đứa thích ăn ngon mà!Cái răng cái dạ dày là hai thứ dính liền với nhau,ăn trệu trạo thì dạ dày chóng hỏng lắm.Dạ dày cửa ngõ tiêu hóa mà hỏng thì chẳng có cái vị gì ngon nữa!

Cảm ơn bố đã luôn nhẫn nại, kiên trì để con có cuộc sống như hôm nay, con vào được trường nhờ có sự nỗ lực bản thân nhờ sự khuyến khích của bà nội.Nhưng ra được trường hoàn toàn là nhờ bố.Con hi vọng sẽ lấy đươc một người chồng giống bố, luôn lặng lẽ làm ,không ồn ào không nhiều lời nhưng ...luôn giành mọi thứ tốt nhất của mình cho con cái và vợ.Không cần làm ông nọ bà kia,cứ bình bình an an sống qua ngày là được rồi.

Mong sao bố có thể sống thật lâu,và con đủ trưởng thành để nấu những món bố thích, mai này bố già đi có thể nạo nha chu giữ răng cho bố,hoặc là cấy implant cho bố, ^^,Nghĩ lại mới thấy có người thân làm bác sĩ răng lời ha ^^,



Thứ Ba, 28 tháng 1, 2025

Tết






 Năm nay tôi đã ba mươi hai tuổi dương và ba ba tuổi âm.

Ở tuổi này tôi không còn bồng bột tự cho mình là trưởng thành và coi cả thế giới là trẻ con nữa. Thay vào đó tôi lại cho bản thân quyền làm Trẻ con với một số ít người:).

Tết ! 

Tôi lại nhớ lại những bậc thang mình đã qua. Những lời mình đã nói và những chuyện mình đã làm . 

Tôi cảm thấy ông trời rất thiên vị tôi. Tôi có một gia đình tốt có cha mẹ yêu thương . Lại có một cậu em tử tế. Tôi được ông bà dạy bảo và yêu thương từ bé . Ít ra thì tôi cũng được bà nội gội đầu bảo ban nhiều hơn những đứa cháu khác . Tôi từ bé đã thích nghe bà nghe ông kể chuyện. Tôi thích được nghe người khác dạy bảo :).Tôi còn được ăn cơm Tết với ông nội ngồi kế bên bà chính và vẫn nói với ông là lòng tôi vẫn hướng về quê trước mặt bà chính .tôi còn được mua quà cho ông ngoại tôi đã mua rất nhiều bánh kẹo giày vớ quần áo cho ông bà . Và … không phải hối hận điều gì khi ông ra đi Vĩnh viễn .

Tôi không thành dâu hào môn . Tôi lấy một người bình thường có tự trọng tự lập và yêu thương tôi. Bài học tôi rút ra từ hai cuộc hôn nhân giữa bà nội và bà ngoại đó là : mặc kệ thiên hạ nghĩ gì mình cứ thấy tốt thấy ổn trong cuộc hôn nhân của mình tức là mình hạnh phúc . Và tôi cảm thấy ông trời rất tốt với tôi. Khi mà tôi mất đi ông ngoại tôi ốm đến suy sụp . Để nhận ra được nhiều điều hơn. 

Rằng : tôi có thể làm em bé tôi có thể nghỉ ngơi. Tôi có thể ngốc nghếch và lười biếng . Tôi không cần khôn hơn chồng mình , em mình để làm gì. Tôi lắng nghe nhiều hơn là chỉ đạo. Tôi lại nhẹ nhàng như bản chất của tôi.Nói chung ngoại bảo mà : mọi chuyện đều là chuyện nhỏ chỉ có chuyện lấy vợ nhỏ là chuyện lớn.Đáng ra tôi nên nghe lời ngoại sớm hơn !

Sau tất cả tôi vẫn có một người thương mình và có bé Gấu . Tôi cảm thấy bản thân thật may mắn . Nội từng dạy tôi : đời mà ăn thua quá thì mình nhỏ nhen. Nên biết dừng đúng lúc . Dẫu biết nhịn là nhục . Nhưng tôi nghĩ : là phụ nữ nên biết nhịn. Cần gì làm căng . Cười trừ là xong.

Chỉ mong bố mẹ khỏe mạnh, gia đình khỏe mạnh. Còn chuyện khác . Tự mình cố gắng là được . Còn nếu cố mãi mà không được :) thì …. Thôi! 

Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2024

 Ngoại à ngoại biết không  con đã đủ 36 tháng sau cchn rồi , con cũng sắp có pk của gd .còn nhớ năm đó con thi trượt đại học , con rất buồn và chán nản. Vì cả lớp con chỉ có hai bạn trượt .cảm giác ….

Ngoại nói với con : con người ta ấy à thắng ko kiêu bại ko nản mới làm nên chuyện.

Con phải lựa chọn : đi tới một nơi hoàn toàn xa lạ hoặc từ bỏ ngành học con yêu thích .

Cùng với sự ủng hộ của bố mẹ và gia đình , con đã lựa chọn đi xa để theo đuổi ngành học mình yêu thích và bây h con cảm thấy rất hạnh phúc vì đã có những người bạn lớn tuổi ở bên cạnh. Thi trượt mà ko hề bị mắng bị la. Ai cũng tìm cách tháo gỡ .

Đi xa thực ra cũng chẳng đang sợ tới vậy. Hp đây nắng và gió thực ra rất đẹp và an toàn . Con cảm thấy … Hừm thật may vì đã được tới hp học.

Cảm thấy … các em à thực ra thì thi đại học rất áp lực . Nhưng … thực ra thì sau này sẽ còn nhiều áp lực hơn vậy. Áp lực vì cơm áo gạo tiền lớn hơn áp lực thi cử nhiều. Chúc các bé thi tốt .

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2024

 Hai ngaỳ đi học rất xứng đáng với công sức và tiền bỏ ra.

Thực sự thì mình làm chình nha cũng được gần buốn năm, đã có lúc rất muốn từ bỏ vì nhìn thấy nhiều biến chứng của đồng nghiệp.Bản thân chỉ giám nhận ca dễ.Nhưng cũng rất mệt mỏi đau đầu.

Mình cảm thấy lại hào hứng với chỉnh nha sau khi học thầy, mình thấy vui và ngộ ra nhiều điều dù rằng mình cũng khá chăm xem video và đọc sách, nhưng sách không viết thành hệ thống như thầy giảng và sách chỉ cho mình những khái niệm ban đầu ai cũng biết.Thực sự cảm thấy may mắn vì đã bỏ tiền ra đi học, và tuy mới học được hai buổi , còn rất nhiều kiến thức nữa đang chờ nhưng mình tin khóa học này sẽ bổ ích.Nhìn các anh các chị lớn tuổi hơn mình cặm cụi học , bẻ dây, gắn mắc cài, mình cảm thấy : tại sao mình không bắt đầu lại?Cứ làm tổng quát mãi sao?Không niềm đam mê thực sự khiến mình đi vào ngành này chính là làm sao tạo ra được nhiều nụ cười đẹp, làm sao để bn ăn nhai tốt?

Hi vọng bản thân sẽ lại hào hứng và say mê học tập như mình của 4 năm trước,phải tranh thủ lúc rảnh đọc sách mới được.


Thứ Tư, 9 tháng 10, 2024

Hà Nội, một chiều nắng đẹp!

 Đã là những ngày giữa tháng 10, Hà Nội đang vào thu, trời se lạnh vào buổi sớm, và có chút nắng rực rỡ lúc ban chiều!Lòng tôi lại man mác nhớ về người bà của mình.

Nội thân mến, con nhớ những năm tháng sống cùng nội trong căn nhà nhỏ trong năm cuối đời của nội.Lúc đó mẹ đang mang bầu em Minh.Con được nội chăm là chính.Nội thường nấu nước gội đầu và chải tóc cho con.

Con nhớ món canh cua rau rút khoai sọ , nhớ món tôm rang, nhộng rang của nội.Hơi mặn nội ạ, mà chẳng hiểu sao con ăn lại thấy rất ngon, cho tới tận bây giờ con vẫn không hiểu làm thế nào mà nội có thể rang được mặn tới vậy.^^,

Hà Nội bây giờ lại có tàu điện nhưng không leng keng nội ạ, tàu hiện đại lắm, trở được nhiều người trong giờ tan tầm, nhiều anh chị bỏ xe máy bỏ ô tô đi tàu điện như con, anh chị bảo tàu đi nhanh , tiết kiệm, mà lại có thể ngắm Hà Nội từ trên cao.Quả là một thú chơi mới tiêu tốn nhiều ngân sách của chính phủ.

Con đã từng nghĩ: con sẽ lớn lên và kiếm tiền đưa nội đi chơi đi ăn quanh 36 phố phường, đi chơi ở những nơi xa Hà Nội, nhưng nội ra đi sớm quá, khi con có đủ tiền để thực hiện thì nội đã không còn trên đời nữa rồi.Con...Hiểu là nội thực ra vẫn tồn tại trong tim con, nội chẳng đi xa đâu cả, nội vẫn tồn tại khi có người nhớ đến nội, con sẽ sống một cuộc sống thật tốt, để nội luôn cảm thấy an tâm về con.Và mỉm cười thậm chí xa hơn có chút tự hào về con.

Hà Nội,nhân một ngày nắng đẹp...

Từng nghe bố nói câu này: ''Những thứ đắt tiền thì ngoài nhược điểm lớn nhất là đắt tiền ra thì có rất ít rủi do và nhược điểm.Ngược...